Người không về
Tác giả: Hoàng Cầm
Én bay đi không hướng tìm xuân
Lá ngọt hết rồi
cỏ chát cứ phân vân
muốn nuôi người còn sợ đau dạ người
Rêu xoá vết chân bạn cũ
Chè tươi cáu miệng bát đàn
Về ngóng tiếng em thơ
bé dại đi rồi
sân lặng
Về ngóng cô nàng xưa cắn chắt
cười lia dăm hạt cốm
Giờ đã nằm sương giậu lả tầm xuân
Răng nghiến chặt nắm cỏ gà phơ phất ngọn
Ngựa trạm hí ngoài dinh hiệp lộ
Gài lá thư nổi nênh cửa Thần Phù sập bão
gửi đến miệng em theo cánh én thuỷ triều
Gió lật trang thư lầm cát đỏ đường quê
Mình ơi
“Anh đi lúa chửa chia vè…”