Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Chuyện cổ nước mình

    Tôi yêu chuyện cổ nước tôi
    Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa
    Thương người rồi mới thương ta
    Yêu nhau dù mấy cách xa cũng tìm
    Ở hiền thì lại gặp hiền
    Người ngay thì gặp người tiên độ trì

    Mang theo chuyện cổ tôi đi
    Nghe trong cuộc sống thầm thì tiếng xưa
    Vàng cơn nắng, trắng cơn mưa
    Con sông chảy có rặng dừa nghiêng soi

    Đời cha ông với đời tôi
    Như con sông với chân trời đã xa
    Chỉ còn chuyện cổ thiết tha
    Cho tôi nhận mặt ông cha của mình
    Rất công bằng, rất thông minh
    Vừa độ lượng lại đa tình, đa mang.
    Thị thơm thì giấu người thơm
    Chăm làm thì được áo cơm cửa nhà
    Đẽo cày theo ý người ta
    Sẽ thành khúc gỗ chẳng ra việc gì

    Tôi nghe chuyện cổ thầm thì
    Lời cha ông dạy cũng vì đời sau.
    Đậm đà cái tích trầu cau
    Miếng trầu đỏ thắm nặng sâu tình người
    Sẽ đi qua cuộc đời tôi
    Bấy nhiêu thời nữa chuyển dời xa xôi
    Nhưng bao chuyện cổ trên đời
    Vẫn luôn mới mẻ rạng ngời lương tâm.

    Bình luận

    1. nguyen193 says:

      Bai tho hay qua ha doc xong sao ma yeu dat nuoc minh qua di mat

    2. yeu_mai_dat_nuoc_viet_nam says:

      bai tho nay hay ma lai con giau tinh nhan van nua
      mong rang doc xong bai tho nay moi nguoi se tu rut ra cho minh nhung bai hoc dang quy
      mong rang sau nay se co nhieu bai tho hay va giau hinh anh nhu the nay ra doi de con chau ngan doi sau noi theo va tiep tuc duy tri su cao dep va dang tran trong cua con nguoi va dan toc Viet Nam

    3. ĐỌC THƠ LÂM THỊ MỸ DẠ
      BÀI “CHUYỆN CỔ NƯỚC MÌNH”

      Ở đây thử đọc lần đầu
      Thấy Lâm Mỹ Dạ thơ hầu dễ thương
      Nhất là “Chuyện cổ nước mình”
      Bài thơ hơi hướng tâm tình ca dao

      Té ra đời dẫu nghẹn ngào
      Bởi vì từng đã lao đao tháng ngày
      Thế nhưng Mỹ Dạ làm thơ
      Cũng toàn chỉ thấy những gì nhân văn

      Ca dao cũng tựa ánh trăng
      Soi lòng Mỹ Dạ chị Hằng cười vui
      Nhớ xưa đấu tố rã rời
      Mẹ hiền một thuở tơi bời bao nhiêu

      Dẫu chi ông xã cũng liều
      Trộn đời một bận tiêu điều ai hay
      Dải khăn sô Huế bao ngày
      Nhã Ca viết vậy biết thời có không

      Cuộc đời quả cũng bềnh bồng
      Giống như Hoàng Phủ Ngọc Tường đấy thôi
      cũng may Mỹ Dạ bồi hồi
      Đã đem “Chuyện cổ nước mình” ra so

      Thôi thì cũng kiếp tò vò
      Nuôi xong con nhện nó tò nó đi
      Bây giờ còn tiếc những gì
      Trăng vàng múc ánh đổ đi đâu nè

      NHÀ THƠ ĐẠI NGÀN
      (13/01/16)

    ví dụ: http://www.example.com

    Lời bình: (Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu)