Chuyện cổ tích
Em ạ! Ngày xưa vua nước Bướm
Kén nhân tài, mở Điệp lang khoa.
Vua không lấy trạng, vua thề thế
Con bướm vàng tuyền đậu Thám hoa.
Vua liền gọi gả con gái yêu
Nàng đẹp như em, chả nói điêu!
Vua nuông hai vợ chồng quan Thám
Cho nhởn xem hoa sớm lại chiều.
Một hôm hai vợ chồng quan Thám
Mê mải xem hoa lạc chốn về
Vợ khóc: “Mình ơi em hãi lắm!”
Trời chiều lạc lối tới vườn lê.
Vườn đầy hoa trắng như em ấy
Bỗng một bà Tiên hiển hiện ra
Sao mà đẹp thế? Tiên mà lại!
Nữ Chúa Vườn Lê đi xem hoa.
Bà thấy vợ chồng con Bướm dại
Sụt sùi ngồi khóc dưới hoa lê
Đến bên âu yếm bà thương hại:
“Ý hẳn hai con lạc chốn về!
Đây về nước Bướm đường thì xa
Về tạm nhà ta ở với ta
Có đủ chăn êm, cùng gối ấm
Có nhiều bánh ngọt ướp hương hoa”.
Đêm ấy chăn êm cùng gối êm
Vợ chồng ăn bánh với bà Tiên
Ăn xong thoắt chốc liền thay lốt
Chồng hoá thành anh, vợ hoá em.
bai nay hay nhung neu viet theo the tho luc bat cac se hay hon nhiu
Bài thơ là một lời ru ngọt ngào, nhẹ nhàng mà cháy bỏng tâm tình; một tình yêu thủy chung son sắt.Lời người chồng nói với người vợ nhưng là nói trong giấc mơ, ta tưởng nhớ đến nữ sĩ Xuân Quỳnh từng viết: Lòng em nhớ đến anh/ cả trong mơ còn thức. thật là một tình yêu chung thủy, một tấm lòng chung thủy, đối với chồng thì người vợ phải là đẹp nhất, đối với người vợ thì người chồng là chỗ dựa vững chãi nhất. Bài thơ mang đậm nét văn hóa đông phương, rất Việt Nam và rất thôn dã. Tác giả đã cho ta một định nghĩa về “duyên kiếp”, vợ và chồng phải có một “duyên kiếp” thì mơid hòa hợp trọn vẹn….
hay