Nguyễn Văn Trỗi
Khi Anh gọi Bác ba lần
Lòng anh như thấy được gần Bác thêm
Anh chưa được tận mắt nhìn
Nhưng hình ảnh Bác trong tim vẫn ngời
“Cháu yêu Bác lắm, Bác ơi!
Những năm kháng chiến từ hồi còn thơ
Trung thu gặp Bác trong mơ
Kính yêu cháu hát: “Bác Hồ Chí Minh”…
Giờ đây trước phút tử hình
Cháu như thấy Bác đang nhìn cháu đây
Bác hôn cháu, Bác cầm tay
Cháu hôn lại Bác sáng nay ba lần”
Muôn năm! Muôn năm! Muôn năm!
Triệu người đáp lại ầm ầm bốn phương
Tiếng hô gặp núi, núi vang
Gặp sông, sông hát, gặp rừng, rừng ca
Bác Hồ khi hiện vào ta
Như tên bật ná, thác sa khỏi ghềnh
Ôi ba tiếng Hồ Chí Minh!
Đã thành vũ khí, đã thành niềm tin
Đã thành lời hứa thiêng liêng
Lửa thiêu chẳng cháy, đá nghiền chẳng tan
Cổ gông cổ vẫn thét vang
Tay còng tay vẫy vẫn ngàn cánh tay
Bác là non nước, trời mây
Việt Nam có Bác mỗi ngày đẹp hơn
Còn cao hơn đỉnh Thái Sơn
Nghìn năm chung đúc tâm hồn ông cha
Điệu lục bát, khúc dân ca
Việt Nam là Bác, Bác là Việt Nam
“Việt Nam muôn năm!”
Việt Nam, Tổ quốc muôn năm
Nơi ta yêu quý muôn vàn của ta
Dù đây trường bắn Chí Hòa
Đất chân ta đứng vẫn là của ta
Sau lưng ta cả quê nhà
Nơi lưng ta tựa ấy là Trường Sơn
Là bờ ruộng, lối cỏ mòn
Đỏ tươi bông gạo, biếc rờn ngàn dâu
Là Thu Bồn mặt nước xao
Dòng sông tuổi nhỏ rì rào hát ca
Là hàng ớt đã ra hoa
Đám dưa trổ nụ, đám cà trổ bông
Là trưa tiếng mẹ ru nồng
Tiếng thoi lách cách bên nong dâu tằm
Là Việt Nam! Là Việt Nam!
Biển Đông một dải xanh lam cõi bờ
Việt Nam đất nhạc, đất thơ
Chân mây điểm trắng cánh cò quê hương
Đầm sen nở trắng, nở hường
Đêm trăng thơm dịu những đường sầu riêng
Việt Nam xứ sở thần tiên
Bốn mùa một sắc trời riêng đất này
Xóm làng, đồng ruộng, rừng cây
Non cao gió dựng, sông đầy nắng chan
Sum sê xoài biếc, cam vàng
Dừa nghiêng cau thẳng hàng hàng nắng soi
Có nơi đâu đẹp tuyệt vời
Như sông, như núi, như người Việt Nam
Đầu trời ngất đỉnh Hà Giang
Cà Mau cuối đất mỡ màng phù sa
Trường Sơn chí lớn ông cha
Cửu Long lòng mẹ bao la sóng trào
Mặt trời ánh sáng tự hào
Dáng đi cũng lấp lánh màu tự do
Bốn ngàn năm dựng cơ đồ
Vạn năm từ thuở ấu thơ loài người
Ôi Việt Nam! Việt Nam ơi!
Việt Nam, ta gọi tên Người thiết tha.
hay
bài thơ tuyệt vời như vậy sao lai không đư vào chương trình học phổ thông nhỉ. cả bài Khâm Thiên của Lưu Quang Vũ nữa. để giáo dục lòng yêu nước cho thế hệ trẻ ngày nay. ngày nay giới trẻ chỉ thay iền bạc danh vọng và yêu đương thôi. chảng cònthấy được những giá trị về Chân- Thiện Mỹ gì cả và cũng chẳng biết nghĩ gì tới người khác . chỉ thấy cái tôi to tướng trước mặt thôi.
Không phải tất cả giới trẻ ngày nay đều như vậy đâu ạ, tuy nhiên đúng là điều đó có phổ biến. Nhưng điều quan trọng là ở nền giáo dục và môi trường sống sẽ đào tạo ra những con người mang những bản chất khác nhau.Vì thế trong thời đại này, một trong những công tác hàng đầu thể hiện cống hiến với đất nước là ngành giáo dục. Còn có rất nhiều bài thơ hay xuất săc khác nhưng cũng không được đưa vào chương trình, có lẽ vì không thể đua hết nổi. Nhưng vấn đề là ở chỗ học sinh (đối với những ai học chỉ để thi cử) thì cứ cái gì trong sách mới học, còn ngoài đời có những tác phẩm, tác gia hay đến đâu cũng không tìm hiểu.Nên tôi vẫn nói điều quan trọng hàng đầu là cách bố mẹ giáo dục con cái.
À, nếu đọc bài thơ này, hãy tìm hiểu thêm một số tác phẩm nữa: hồi kí “Sống như anh”(Trần Đình Văn), bài thơ”Hãy nhớ lấy lời tôi” (Tố Hữu),…
Bài thơ thật sự rất hay. Muốn học thuộc nhưng khó quá T T
Ôi đọc xong bài thơ này hay quá!
Xin cho em hỏi: Có ai biết về những bài thơ nào
khác của ông Lê Anh Xuân không?
Truong Son – chi lon ong cha
Cuu long -long me bao la song trao
Hai cau nay co nghia la gi ? xin duoc cac thay co giai dap giup?
Gía như mà bài này có cách làm cảm thụ
bài thơ hay quá đi!Tiếc là dài quá nên mình không học thuộc nổi T T
Hay quá !
Đây là tác phẩm Trường ca Nguyễn Văn trỗi của liệt sĩ nhà văn Lê Anh Xuân, mặc dù SGK không in trọn cả bài nhưng đã sử dụng rất nhiều đoạn trích với tên bài khác nhau, rất tiếc là sau khi cải cách GĐ nhiều bài đã bị bỏ.