Thơ tình người lính biển
Anh ra khơi
Mây treo ngang trời những cánh buồm trắng
Phút chia tay, anh dạo trên bến cảng
Biển một bên và em một bên
Biển ồn ào, em lại dịu êm
Em vừa nói câu chi rồi mỉm cười lặng lẽ
Anh như con tàu, lắng sóng từ hai phía
Biển một bên và em một bên
Ngày mai, ngày mai khi thành phố lên đèn
Tàu anh buông neo dưới chùm sao xa lắc
Thăm thẳm nước trời, nhưng anh không cô độc
Biển một bên và em một bên
Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên
Bão thổi chưa ngừng trong những vành tang trắng
Anh đứng gác. Trời khuya. Đảo vắng
Biển một bên và em một bên.
Vòm trời kia có thể sẽ không em
Không biển nữa. Chỉ còn anh với cỏ
Cho dù thế thì anh vẫn nhớ
Biển một bên và em một bên…
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Hoàng Hiệp phổ nhạc thành nhạc phẩm Chút thơ tình người lính biển.
Dưới đây là phiên bản do Hoài Nam trình bày.
1. “Thăm thẳm nước trời…” ; không phải “Thăm thẳm nước trôi…”
2. “Không biển nữa chỉ có anh với cỏ”; không phải “Không hiểu nữa…”. Hai hình tượng chính của bài thơ là “biển” và “em” mà, ngoài ra còn “trời” đi liền với “biển” nữa. Hai lỗi trên làm mất đi những hình tượng này rồi! mọi người kiểm tra và sửa giúp. Xin cảm ơn.
cảm ơn nhiều trang wep đã cho cháu tìm kiếm thông tin nhanh và dễ dàng hơn
bài thơ của trần đăng khoa sáng tác rất hay nhưng em thấy khi lớn anh ít làm thơ hơn khi anh còn nhỏ
Bài thơ này ngoài Hoàng Hiệp còn được 1 tác giả nữa phổ nhạc, trước đây mình có nghe trên Đài TNVN, giai điệu nghe khá hay nhưng giờ tìm trên mạng không thấy