Thành phố tình yêu và nỗi nhớ
Hàng me xanh ngắt
Có tự bao giờ
Mà nay đứng đó
Cho em làm thơ
Con đường ta qua
Đến nay bao tuổi
Em qua trăm buổi
Em lại nghìn lần
Sao còn bối rối
Khi cầm tay anh.
Bầu trời hình vuông
Nằm trên cao ốc
Mặt trời đứng nấp
Sau những mái nhà
Để dành bóng mát
Cho người đi xa.
Em ơi, lắng tai
Nghe thành phố thở
Bằng tiếng sóng vỗ
Dưới những thân tàu
Bằng hương rừng già
Trên vai bộ đội
Bằng hương đồng nội.
Thanh niên xung phong
Bằng mùi dầu xăng
Bằng bao tiếng động
Âm thanh cuộc sống.
Gõ đến ngày đêm
Anh đi cùng em
Qua trăm góc phố
Lòng chẳng hề quên
Từng viên đá nhỏ.
Nay chiến trường xa
Dẫu nhiều gian khổ
Trái tim thành phố
Vẫn đập trong người
Như là cuộc sống
Như là tình yêu
Như là nỗi nhớ
Suốt đời mang theo.
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn phổ nhạc thành nhạc phẩm cùng tên.
Dưới đây là phiên bản do Thu Minh trình bày.
Biết bài hát này lâu rồi. Hôm nay mới biết ca khúc này được phổ thơ Nguyễn Nhật Ánh. Thích quá
Bài thơ hay đã được nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn và ca sỹ Cẩm Vân làm cho thăng hoa hơn .Người nghe cảm nhận thêm sâu sắc tình yêu thành phố của ông;
Mặt trời đứng nấp
Sau những mái nhà
Để giành bóng mát
Cho người đi xa…
Thành phố quả là đáng yêu,đáng quý….
Đọc bài thơ rồi thấy yêu thành phố mình hơn !
Ủa mà sao khi nay k thấy chú Ánh làm thơ nữa nhỉ ?
đọc xong bài thơ này rồi mới biết bầu trời thì hình vuông,thành phố cũng biết thở nữa đó,…!thiệt là ngộ hết sức àh. ^^!
Tôi rất thích huýt gió bài hát phổ từ thơ này.
Tôi rất thích đọc truyện của chú Ánh.Tôi đọc từ những ngày tôi bé tí.Thơ chú viết cũng rất hay.Tôi sinh ra ở vùng quê cũng giống những gì mà Chú đã viết trong những câu truyện.Đọc những gì Chú viết tôi có những khoảng lặng suy tư về tình cảm con người,tình cảm quê hương.Cảm ơn chú rất nhiều.