Thica.net

Mạng thi ca Việt Nam

  • Bài thơ đôi dép

    Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em
    Là bài thơ anh kể về đôi dép
    Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết
    Những vật tầm thường cũng viết thành thơ

    Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
    Có yêu đâu mà chẳng rời nửa bước
    Cũng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
    Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau

    Cùng bước cùng mòn không kẻ thấp người cao
    Cùng chia sẻ sức người chà đạp
    Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
    Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia

    Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
    Mọi thay thế sẽ trở thành khập khễnh
    Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
    Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu

    Cũng như mình trong những phút vắng nhau
    Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía
    Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
    Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh

    Đôi dép vô tư khắn khít bước song hành
    Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
    Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
    Lối đi nào cũng có mặt có đôi

    Không thiếu nhau trên những bước đường đời
    Dẫu mỗi chiếc có một bên phải trái
    Nhưng anh yêu em bởi những điều ngược lại
    Gắn bó đời nhau bởi một bước đi chung

    Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
    Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
    Chỉ còn một là không còn gì hết
    Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia

    Cuộc đời ta mãi mãi chẳng xa lìa
    Mất một chiếc, chiếc kia vào sọt rác
    Hay cố lê bên những gì phế thải
    Sống âm thầm nơi xó góc tối đen

    Rồi ngày kia buồn chán không ánh đèn
    Chiếc còn lại cũng ra đi vĩnh viễn
    Ngày ra đi không một người đưa tiễn
    Nhưng vui lòng vì gặp lại chiếc kia

    Một nơi xa hai chiếc chẳng chia lìa
    Vì đã thoát khỏi cảnh đời ô trọc
    Không hơn thua ghét ghen hay lừa lọc
    Bước song hành một dạ đến ngàn thu
    12

    1. Ba khổ cuối của bài thơ không được phổ biến, Thica.net xin được đăng thêm để bạn đọc tham khảo. []
    2. Về tác giả của bài thơ, hiện có nhiều tranh cãi. Đa số cho là Nguyễn Trung Kiên, một số cho là Thuận Hóa, lại có một số ý kiến cho đây là một bài thơ dịch. []

    Bình luận

    1. NGUYỄN BÁ PHIẾU says:

      Lâu lắm rồi mới gặp được một bài thơ hay như vậy. Một tứ thơ lạ, những liên tưởng song hành rất hay về đôi dép – anh và em; một giọng thơ chân thành, một cách nhìn đời sâu lắng, thuỷ chung, làm xúc động lòng người. Đó mới thật là thơ! Chúc mừng tác giả Trung Kiên. Xin cảm ơn tác giả (Tôi xin lỗi tác giả và xin đính chính, tôi muốn cho điểm bài thơ là “rất hay” nhưng lại click nhầm chỗ “dở” xin trang chủ sửa lại dùm, cảm ơn).

    2. Nguyễn Bá Phiếu says:

      Rất buồn khi đọc ở VN thư quán cũng có một bài thơ “Đôi dép” của Thuận Hoá , có cả hoàn cảnh ra đời bài thơ và nội dung cụ thể hơn. Ai là tác giả thật? Sống với văn chương mà đạo văn thì thật là đáng buồn. Đề nghị Trang chủ kiểm tra lại.

    3. Thu Vân says:

      Tôi thấy rất hay.
      Bài thơ là một sự độc đáo và đầy đủ.

    4. KHANH DOAN says:

      Bài thơ rất hay, tôi rất thích vì ý tứ thơ nhẹ nhàng, gần gũi nhưng phản ánh được chiều sâu tâm hồn của đôi lứa yêu nhau.

    5. hoang huong says:

      bai tho doi dep lam nguoi ta cam thay tinh yeu that tuyet dieu! va chi co tinh yeu mai mai la mot moi quan he gan bo.yeu thuong va ben chat den nhu vay!

    6. huukien says:

      bai tho nay y tu rat hay nhung that su ma noi ” nhieu” tac gia qua that buon . ..

    7. Liêm Phó Nhòm says:

      Xin mời anh Kiên và các bạn xem ppsx thi ảnh tôi đả thực hiện với bài thơ Đôi Dép. Vì size của pps, nên tôi phải upload file lên Megaupload để các bạn tải xuống.

      http://www.megaupload.com/?d=1SHC7T0W

      Bạn nào không tải được từ megaupload và muốn coi ppsx này, xin email cho tôi biết và tôi sẻ gởi file đến cho.
      Ngoài ra, muốn xem ppsx format, thì phải có PowerPoint Viewer 2007 ( free download từ Microsoft.com.

    8. Liêm Phó Nhòm says:

      Xin lổi các bạn. Link củ là pps tôi làm khi không biết tác giả của bài Đôi Dép là ai, nên tôi để Vô Danh ở slide cuối.
      Xin các bạn vô link mới sau đây:

      http://www.megaupload.com/?d=T6U2OVRV

      Tôi đả sửa lại tên tác giả là Nguyễn Trung Kiên ở slide đầu và cuối.
      Thành thật cáo lổi cùng anh Kiên và các bạn.
      LPN

    9. Sake says:

      Day la bai tho rat hay, minh rat thich. Minh da duoc nghe bai nay tu mieng tac gia doc.
      Kien a, chac ban khong the nho noi minh. Hoi truoc minh hoc cung khoa voi ban o truong DHSP Tp HCM. Ban hoc lop Van H, con minh hoc lop Van G.
      Chuc ban luon sang tac duoc nhung bai tho hay. Minh nho ban con nhieu bai tho lam ma minh rat thich.

    10. dang thi tuyet trinh says:

      bai tho nay that hay, vua gian di nhung am nong cam xuc. khi yeu nhau con nguoi ai cung the….danh tat ca cho nguoi minh yeu. nhung ca hai nhu doi dep nhung cu 2 chiec se la 1 doi, the nhung can phai chon cho minh 1 chiec that phu hop, chu dung vi 2 chiec la mot doi ma cho rang” mat 1 la khong con gi ca”. hay tim chiec dep con lai bang ca trai tim va ly tri. do phai chang se la dieu tot nhat trong xa hoi hien nay.
      day la nhung chia xe cua minh, ba con dung che cuoi nha.

    11. nguyễn thị minh hoa says:

      bài thơ hay quá….mình yêu những gì mà tác giả đã viết.Nó làm cho một đứa con gái 21 tuổi suốt ngày hăm hở bước đi trong cuộc đời,mắt ngước lên trời cao và luôn mơ ước phải cúi nhìn đôi chân mình mà hét lên: điều kỳ diệu…có những điều giản đơn mà lại thật tuyệt vời đến thế…

    12. thu trang says:

      bai tho rat hay du ko hieu lam ve tho van nhung loi tho rat y nghia…

    13. Nguyễn Thị Thu Hiền says:

      mình thích bài thơ này từ lần đầu tiên đọc nó, có lẽ nó rất đúng với anh và mình trước đây còn bây giờ cả anh và mìnhđều là hai người xa lạ mất rùi. Những người yêu nhau hãy gìn giữu cho nhau nhé bạn
      tác giả có thể giử bài thơ này qua mail cho tôi được không. xin cảm ơn

    14. hà vũ phú kiệt says:

      bài thơ rất hay,giản dị ma sâu lắng,mìh rất thích.cảm ơn tác giả đã cho ra đời 1bài thơ hay như vậy

    15. trinh hai says:

      Một bài thơ hay _ý nghĩa và sâu sắc !

    16. Dương Đình says:

      Bài thơ hay. Hiển nhiên rồi, vì nó thật nhân văn. Bữa trước có bà già đi chùa về kể : ở ngôi chùa bà đến, các sư tại đó đã cho in bài thơ như in lịch, để ai thích thì mang về mà ngẫm. Có điều trên Thica.net hình như viết sai 2 câu : “Dẫu mỗi chiếc có một bên phải trái/Nhưng anh yêu em bởi những điều ngược lại”. Không nhớ, 2 cầu này phải là : “dẫu mỗi chiếc ở mỗi bên trái-phải/ Như anh yêu em bởi những điều ngược lại”. Hai chiếc dép ngược nhau mà. Một trái, một phải. Anh và em cũng thế, yêu nhau bởi những trái ngược như vậy.

    17. Thanh Huệ says:

      Bài thơ này rất kute hihi. Cám ơn tác giả

    18. Thanh Duẩn says:

      bài thơ rất vui tuy những điều giản dị quanh ta nhưng rất hay và thú vị nên em đã photo vài bản cho mấy bạn em để cùng chia sẻ

    19. Nguyễn Loan says:

      mình thích bài thơ ngay từ lần đầu tiên đọc nó, lời thơ nhẹ nhàng mà sâu lắng.sự liên tưỏng gần gũi, giản gị mà toát lên một tình yêu thật đẹp!

    20. mien says:

      Bài thơ trên rất hay. nói chung là tuyệt vời không chê vào đâu được.
      1. Mặc dù tác giả mượn hình tượng đôi dép để nói lên tình yêu đằm thắm và đẹp đẽ nhưng từ nghĩa đen đến nghia bóng và cả nghệ thuật dùng từ thật thâm thúy làm sao.
      2. Lời nhắn nhủ chúng ta nên vun đắp cho tình yêu cao đẹp hơn nữa và tăng hoa hơn nữa để dìu dắt nhau đi suốt con đường đời đầy khó khăn nhưng sẽ vượt qua tất cả khi được yêu và ở bên người yêu.

    21. longtb says:

      một bài thơ hay

    22. longtb says:

      co’ bac’ da~ tang bai` tho* nay` cho bo^’ me chau’

    23. Bùi Quang Thủy says:

      Cách đây 5 năm tôi dạy học ở 1 trường miền núi. Khi đó tôi làm bí thư chi đoàn trường. Hôm đó BCH chúng tôi tổ chức tối giao lưu văn nghệ, hát múa… xong xem chừng sắp hết tiết mục, tôi đưa ra đề nghị chỉ định. Một ánh mắt nhìn tôi như muốn nói điều gì rất quan trọng. Tôi liền gọi cậu bạn đứng dậy tiếp tục góp vui, cậu ta liền đứng dạy và xin phép đọc 1 bài thơ. Với giọng truyền cảm hiếm thấy và chắc cũng ấp ủ bấy lâu muốn tặng ai đó nên cậu ta đọc rất hay. Chúng tôi những người trẻ tuổi đang ồn ào như vậy bỗng không ai bảo ai lặng phắc. Bài thơ hay quá xúc động quá, chất phác quá thanh cao đời thường quá. khi cậu ta đọc xong phải mất 1 lúc hội trường mới bắt đầu có tiếng xì xào to dần và 1 tràng pháo tay ròn rã vang lên không dứt. Sau đó nhờ sự chân tình đứng đắn và trên hết là bài thơ cậu ta tặng, tiếng là tặng cả nhà nhưng khi đọc ánh mắt cậu ta nhìn thẳng vào người bạn gái thân thương của mình. Từ đó họ yêu nhau và bây giờ nên duyên vợ chồng có 1 cậu trai khỏe mạnh ngoan ngoãn, họ sống thật hạnh phúc. Cậu ta bây giờ đã là giáo viên dạy giỏi cấp tỉnh nhiều năm khi được hỏi về bài thơ cậu ta vẫn nói em phải viết thư cảm ơn tác giả không cứ thấy như có lỗi của 1 người vô ơn. Qua vài dòng ngắn này cho tôi được thay mặt các em tôi cảm ơn tác giả rất nhiều. Với riêng tôi tôi cảm thấy bài thơ thật hay. Thơ ko nhất thiết phải cái gì cao sa mà theo tôi thơ chính là cuộc sống của chúng ta hiện tại còn nhiều gian khó này phải không các bạn ? Rất mong được làm quen với các bạn, ai có thơ hay xin gửi cho tôi theo địa chỉ: [email protected] . Rất mong!!!!

    24. uyenhuynh says:

      Bài thơ là một tác phẩm có chiều sâu. Lời thơ hóm hỉnh, nhẹ nhàng. Ý thơ sâu lắng, rất chân thật. Bài thơ phản ánh được gần như hết quãng đường tình yêu của con người qua hình tượng đôi dép rất gần gũi. Tác giả thật sự là một nhà so sánh thật tài ba! Cám ơn ông đã sáng tác cho đời một bài thơ rất tuyệt vời! Một lần nữa cám ơn tác giả.

    25. Nguyễn Cao Trí says:

      Phải nói một lời nhận xét chân thành:” đây là một bài thơ quá hay”. Tình yêu là một đề tài muôn thuở từ xưa đến nay. Không có tình yêu loài người không tồn tại.

    26. Huỳnh Ngọc Ngà says:

      Đọc xong bài thơ tôi thật sự xúc động vì bài thơ nói lên được hoàn cảnh hiện tại của tôi , từ ngày ông xã tôi ra đi mãi mãi tôi thật sự bị hụt hẫng, cô đơn và luôn mang bên mình một nỗi nhớ da diết…

    27. sos says:

      bài này hay thật

    28. vumaha says:

      Bài thơ hay quá!
      Thật tuyệt vời vì nó là tình cảm của tôi!
      Xin phép được in bài thơ này để tặng vợ tôi.
      Rất cám ơn tác giả “Bài thơ đôi dép”

    29. trần Huân says:

      bài thơ rất hay,nhiều cảm xúc và ý nghĩa sâu sắc.nhưng cũng có nhiều tác giả quá.tôi nghĩ tác giả thật sự là anh “Nguyễn Trung Kiên”anh có tác phẩm rất hay nhiều người đạo văn của anh thật đang buồn.

    30. luuthikimnhu says:

      Tôi đã nghe bài thơ này từ lâu, nhưng chưa có dịp tiếp cận toàn bài thơ.Qua bài thơ có nhiều hình ảnh gợi cho tôi nhớ về tình cảm của của mình,khi yêu nhau chúng tôi cũng như “đôi dép ” ấy,biết bao kỉ niệm…mà giờ đây chỉ còn là quá khứ…Chúc ai kia sẽ tìm được chiếc thứ 2 ưng ý của mình………

    31. pikachu_daudo says:

      bài thơ hay, cũng rất cảm động vì một tình yêu đep vây.khi 2 người iu nhau, thực sự dành tình cảm cho nhau và gắn bó với nhau như một dôi dép, không có sự xa lìa.
      nhưng liệu có mọt tình iu như vậy thật không hay nó chi có trong văn thơ,trong phim ảnh

    32. ngominhhoang says:

      rất hay

    33. anbinh says:

      Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng

    34. Dennis says:

      Bai tho “DOI DEP”la bai tho khong phai cua Trung Kien ma la tac gia la nha tho NGUYET NHI hien dang sinh song tai huyen Duc Trong gan TP.DALAT tinh Lam Dong.Xin vui long dinh chinh ten tac gia lai dum…!Bai tho nay lan dau tien duoc dang tren tap chi LANGBIANG cua hoi van hoc nghe thuat tinh Lam Dong.

    35. HoaDTLAiCHau says:

      Tôi năm nay đã 34 tuổi có hai con trai khoẻ mạnh. vợ chồng tôi đang hiểu nhầm nhau, tôi rất giận anh ấy, mọi điều về anh và những gì anh làm hiện trong mắt tôi đều vô lý,những gì anh đã vì gd vợ con với tôi không có nghĩa lý gì nữa. tôi đang rất buồn giận. lang thang trên mạng tôi đọc được bài thơ Đôi dép,trái tim tôi lặng đi và tôi thấy tôi không thể thiếu anh ấy anh và tôi như đôi dép của nhà thơ đã viết không thể thiếu nhau trong bước đường đời. Cảm ơn nhà thơ.cám ơn bài thơ

    36. quangquan says:

      ngôn từ của tôi quá ít để có nói về cái hay của bài thơ.hjhjh

    37. Trần Thanh says:

      Ba khổ thơ cuối có giọng thơ khác hẳn và lạc lõng hoàn toàn so với những khổ còn lại. Dám khẳng định đó là sự thêm thắt vào thôi.

    38. Bùi Văn Thắng says:

      Đôi dép là vật dụng tầm thừong nhất mà con người sử dụng hằng ngày, nó được đi dưới bàn chân bụi bẩn, vậy mà lại được tác giả ví von vơi tình yeu thieng lieng vĩ dại của con người. Điều đặc biẹt khi doc minh van khong thay su vi von do la lập dị, trái lại lại thay toat len 1 tinh yeu chanthanh gian di va hay. Cam on tac gia Kien

    39. LAM NHAT TU says:

      đây là một bài thơ rất hay!mình rất thích bài thơ này,
      tình yêu không phải là thứ gì to tát như người ta thường nghĩ,mà đơn giản nó chính là những gì mộc mạc,bình dị nhất…như chính “chuyện tình” của đôi dép này vậy!
      Cảm ơn tác giả Kiên nhiều^^

    40. […] Một nơi xa hai chiếc chẳng chia lìa Vì đã thoát khỏi cảnh đời ô trọc Không hơn thua ghét ghen hay lừa lọc Bước song hành một dạ đến ngàn thu [1][2] […]

    41. phuong phuong says:

      thật thì tác giả bài thơ là ai?
      mình có một bản, gần giồng, có thể là thơ bản gốc…….của một người, bài thơ mình có khá lâu rồi, bất ngờ lắm, khi lại thấy nó trên này……….
      tại sao, người tự xưng làm nghệ thuật lại không thật lòng….

    42. 6088033 says:

      Đọc xong bài thơ rồi xuống thấy đôi dép, thấy đúng thật và càng thấy hay hơn khi thấy mình và một ai đó hình như đang giống 2 chiếc dép của một đôi!Và thầm hi vong 2 người mãi mãi là một đôi dép ko một chiếc nào phải ra đi để chiếc dép kia ko hụt hẩng khi đối diện với 1 chiếc khác dù cho cùng kiểu cùng màu cùng kích cỡ!!!

    43. Tồ says:

      Rảnh rỗi. Online. Tình cờ tìm thấy bài thơ này. Đã nghe tên bài thơ từ rất lâu mà chưa có dịp đọc trực tiếp.
      Hay quá!!!
      Cảm ơn tác giả của bài thơ đã mang lại cho người đoc những cảm xúc tuyệt vời khi đoc bài thơ này. Tự nhiên thấy thêm yêu cuộc đời này quá!!! Hiiii…

    44. vũ mạnh hùng says:

      bài thơ hay quá ! tình cờ một lần tôi được nghe một bạn trẻ đọc bài thơ này tôi có ngay cảm nhận về một bài thơ hay sau đó về nhà tìm trên mạng và đã học thuộc gần hết bài thơ hy vong một lúc nào sẽ diễn dạt bài thơ đó với những ai chưa biết trân trọng những gì có quanh ta đừng để đến lúc mất đi rồi mới cảm nhận được sự chênh vênh ,khập khiễng
      bài thơ mang đậm chất nhân văn, nghĩa tình ,sâu sắc mang thêm cả ý nghĩa giáo dục
      xin chân thành cảm ơn tác giả bài thơ này !

    45. “Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
      Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia…”
      Cấu tứ bài thơ thật lạ làm người đọc phải nhìn chính vào trái tim mình suy nghĩ…Cám ơn tác giả và những lời bình của các bạn…

    46. Thùy Linh says:

      lạ, độc đáo.

    47. tuan says:

      đáp lại bài thơ đôi dép

      Anh chẳng muốn cùng em làm đôi dép.
      Dẫu song hành nhưng đâu có bên nhau
      Kẻ trước người sau suốt quãng đường dài.
      Tuy một hướng mà chẳng hề nhìn mặt.

      Anh nào muốn mỗi khi lên phía trước.
      Lại bắt em tì lên mặt đất thô.
      Anh sao nỡ khi ngẩng mặt nhìn trời
      Lại biết rằng đất đen em đang tựa.

      Anh đâu muốn chia phần bao nặng nhọc.
      Của sức người của vinh nhục bon chen.
      Những thảm nhung kia, những cát bụi đời thường.
      Nào phải thứ bắt em cùng gánh chịu.

      Anh không thể… để phút nào hụt hẫng.
      Rồi có kẻ… dám nâng đỡ bên em.
      Đôi dép kia đâu phải mãi song hành.
      Có bao giờ dép đứt cùng một lúc?

      Anh sao chịu nổi có kẻ nào trông… giống.
      Để nhìn vào em lại bảo… giống anh.
      Rồi một mai phải minh chứng hùng hồn.
      Rằng… cứ thử sẽ biết ngay không phải!!

      Thôi em nhé bài thơ “đôi dép”.
      Chẳng thể là hình dáng của hai ta.
      Tuy nỗi nhớ chẳng kém phần da diết.
      Cũng phải tùy… hoàn cảnh để ví von

    48. như says:

      bài thơ có ngôn từ giản dị, không đao to búa lớn nhưng nội dung rất sâu sắc. bài thơ đi vào lòng người như một sự đồng ý không điều kiện. ừ, đơn giản thế thôi mà đôi lúc chúng ta không nhận ra.

    49. Vũ Trung Kiên says:

      Năm 1999, tôi mới chân ướt chân ráo vào khoa văn Đại học Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh sau gần 4 năm đi bộ đội. Bạn sinh viên nào gặp cũng hỏi tôi vì cứ ngỡ tôi là tác giả bài thơ “Đôi dép”. Đây là bài thơ của tác giả Nguyễn Trung Kiên, học khoa Ngữ văn Đại học Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh trước đó vài năm và khi tôi vào tác giả này đã nghỉ học. Vừa qua có 1 bài báo, tôi không nhớ rõ báo nào có đăng về tác giả. Tôi chỉ nhớ rằng tác giả- như bài báo viết- hiện sống rất vất vả.

    50. Vũ Trung Kiên says:

      Tôi đã tìm ra, bài báo viết về tác giả Nguyễn Trung Kiên là bài báo “Đã gặp tác giả đôi dép” đăng trên Tuổi trẻ Chủ nhật ngày 30/9/2007. Tôi xin phép đưa bài báo lên để mọi người cùng đọc. Trước hết, tôi muốn nói rằng các thầy cô giáo vô cùng đáng kính của tôi ở Khoa Ngữ văn – Đại học Sư phạm Thành phố Hồ Chí Minh như Giáo sư Trần Hữu Tá, Giáo sư Trần Xuân Đề, Tiến sĩ Nguyễn Thị Thu Vân, Tiến sĩ Lê Thu Yến, Tiến sĩ Trần Hoàng, Giáo sư Trịnh Sâm, Tiến sĩ Nguyễn Anh Thảo v.v…là những chuyên gia có uy tín trên lĩnh vực văn học, văn hóa của nước nhà. Những bài thơ có tiếng sẽ không bao giờ lọt qua lăng kính các thầy cô. Và bài thơ “Đôi dép” cũng vậy. Anh Nguyễn Trung Kiên vẫn được các thầy cô nhắc nhiều về bài thơ “Đôi dép”. Nếu có một tác giả nào viết bài thơ này trước đó chắc không qua nổi “lăng kính” của các thầy cô.
      Đây là bài viết trên Tuổi trẻ.
      Chủ Nhật, 30/09/2007, 08:07 (GMT+7)

      Đã gặp tác giả Đôi dép

      Nguyễn Trung Kiên tại tòa soạn Áo Trắng

      AT – Sau khi bài thơ Đôi dép được giới thiệu trên Áo Trắng số 7, rồi bài Những thông tin đầu tiên thú vị về bài Đôi dép trên Áo Trắng số 8, cuối cùng vào đầu tháng 9-2007 chúng tôi đã gặp được tác giả Nguyễn Trung Kiên tại Áo Trắng.

      34 tuổi, có dáng người rắn chắc của một… công nhân cơ khí (*), Nguyễn Trung Kiên bắt đầu câu chuyện khá rụt rè, cho biết vài năm nay vì công việc mưu sinh mà anh hầu như đã ngưng việc sáng tác.

      Đúng như thông tin của bạn đọc Hoàng Hải (Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Tây Ninh), Kiên từng là sinh viên khóa 1997-2001 khoa ngữ văn thuộc ĐH Sư phạm TP.HCM, nhưng vì hoàn cảnh khó khăn nên chỉ theo học được một năm rồi phải bỏ ngang để đi làm thợ. Với tờ Thế Giới Mới số 266 (15-12-1997) có bài Đôi dép in trang 91 trên tay và một số bản thảo thơ khác có giọng điệu rất giống Đôi dép, Kiên hoàn toàn thuyết phục được Áo Trắng rằng mình chính là tác giả của bài thơ đang được nhiều người truy cập nhất của trang web http://www.Vnthuquan.net.

      Trung Kiên cho biết anh viết Đôi dép vào tháng 12-1997 và bài này sau đó đã được giải 2 chương trình “Tiếng thơ sinh viên” 1998 của Nhà văn hóa Thanh niên TP.HCM (giải 1 là bài Không đề của Trần Đình Thọ). Cảm hứng viết Đôi dép bắt nguồn từ cuộc tranh luận “rách việc” với một người bạn, rằng khi người ta mang dép thì chiếc bên nào sẽ mòn trước… Đôi dép được viết khi Kiên chưa có người yêu và đang mơ tưởng về một tình yêu chung thủy.

      Sau đó khi lập gia đình – với một cô giáo Trường cao đẳng Sư phạm mầm non – anh đã tặng bài thơ này như một món quà cưới! Lẽ dĩ nhiên vợ Kiên rất thích thơ của chồng, và là người rất tích cực phổ biến thơ anh trong bạn bè. Không hiểu sao mà từ ấy đến nay, bài Đôi dép bỗng hóa thành thơ của Thuận Hóa (?!) với những câu chữ được sửa đổi về một nhân vật cụ thể rất thô vụng.

      Mọi việc như vậy đã rõ. Với lời tâm sự sau cùng của Kiên: “Áo Trắng làm tôi rất xúc động và đã hâm nóng thi hứng của tôi. Tôi hi vọng sẽ làm thơ trở lại…”, Áo Trắng xin chúc anh sẽ có tác phẩm mới trong những ngày tới.

      (*) Kiên đang làm việc tại cơ sở cơ khí của gia đình (218/23 Phú Thọ Hòa, Q.Tân Phú, TP.HCM).

      Sau đây là ba bài thơ Nguyễn Trung Kiên gửi tặng bạn đọc Áo Trắng:

      Hồi ức

      (Kính tặng cha mẹ)

      Không thể nào con quên được ngày xưa
      Cha ngồi quạt để mẹ ru con ngủ
      Cánh võng chao đổ mùa hè ra cửa
      Tiếng đàn ve đệm nhạc khúc ầu… ơ…

      Con giữ gìn vị ngọt tuổi ấu thơ
      Như viên kẹo ngậm cả đời không hết
      Có ai dạy đâu mà con biết
      Sẽ chẳng còn gì khi cha mẹ xa nhau

      Rồi một ngày, con không hiểu vì đâu
      Nước mắt chảy lặng thầm về hai phía
      Long Quân, Âu Cơ lên rừng, xuống bể
      Để đàn con ngơ ngác giữa mẹ cha!

      Con muốn ngã vào hai cánh tay cha
      Con muốn uống cả đôi dòng sữa mẹ
      Tình cảm ấy chẳng thể nào chia sẻ
      Như cánh võng đưa không chỉ một đầu dây.

      Con lớn lên, thiếu thốn một vòng tay
      Như dòng sông cả hai bờ đều lở
      Mặt nước rộng, đời mênh mông nỗi sợ
      Một cánh bèo níu kéo tuổi thơ xa.

      Con lớn lên ai cũng bảo giống cha
      Người yêu con thì lại hiền như mẹ
      Con chỉ sợ có một ngày như thế
      Phải lau giùm nước mắt trẻ chia hai…

      Con đã đi qua những tháng năm dài
      Chân không thể bước ra ngoài nỗi nhớ
      Tuổi ấu thơ vẫn từng ngày nhắc nhở
      Có một thời…
      Cha mẹ đã…
      Yêu nhau…

      (28-4-1996)

      Tự kiểm

      (Tặng các bạn khoa ngữ văn khóa 23 – Trường ĐHSP TP.HCM)

      Những tiếng “chào thầy” tươi tắn dọc hành lang
      Ôi những đứa học trò trong lớp em thực tập
      Lần đầu tiên, tiếng “thầy” sao mà ấm
      Hạnh phúc biết bao, nhưng chợt bàng hoàng.

      Ở trường mình cũng có những hành lang
      Mỗi sớm chiều thầy bước qua rất vội
      Lũ chúng em, những sinh viên năm cuối
      Có đứa nào thốt được tiếng chào đâu?

      Lũ chúng em gặp thầy đều bước mau
      Mặt cúi xuống như một lời thú tội
      Tiếng “chào thầy” giảm dần theo số tuổi
      Chợt thấy mình có lỗi với tuổi thơ.

      Đâu tiếng chào tròn miệng những ngày xưa
      Hai tay khoanh và mái đầu cúi nhẹ?
      Càng lớn lên, tiếng “chào thầy” càng khẽ
      Giờ lặng im khi sắp được làm thầy.

      Mai làm sao dạy bảo học trò đây
      Khi lễ phép chính mình đánh mất?
      Nếu được chào bằng những lời rất thật
      Nghĩ về thầy sao khỏi ăn năn?

      Ôi! Chúng em là sinh viên khoa văn
      Không hiểu được những điều đơn giản ấy
      Lớp học chưa tan đã ồn ào đứng dậy
      Mai làm thầy, hối hận biết bao nhiêu!

      (6-11-1998)

      Con nhân sư

      Giữa sa mạc hoang sơ
      Con nhân sư
      Ôm nỗi khát khao bỏ xác thân dã thú
      Một ngày kia
      Đứng dậy, làm người.

      Thời gian nặng nề trôi
      Con nhân sư gục chết
      Mang nỗi hận vào luân hồi chuyển kiếp.
      Ngàn năm thân dã thú chẳng thành người.

      … Thế mà con người
      Chỉ cần một giây thôi
      Đủ để thành… dã thú!

    51. Nguyễn Hữu Tuấn says:

      Bài thơ rất hay. Ngôn từ rất giản dị. Tôi rất thích bài thơ này. Tuy nhiên, khi tôi còn là sinh viên tôi đã nghe bài thơ này nhưng không biết được tên tác giả. Khi tôi sinh viên năm thứ 3 tại ĐHSP Quy Nhơn (năm 1998)tôi đã được nghe bài thơ này phổ biến trong ký túc xá sinh viên. Mọi người nói là do một anh sinh viên khoa toán – tin, bị tật ở chân sáng tác. Anh sinh viên này cũng làm thơ rất hay. Đến hôm nay nghe lại bài thơ này, tôi cũng thấy hơi lạ là tại sao năm 1998 tôi đã nghe rồi nhưng bây giờ mới thấy bàn nhiều ở trên mạng. Vậy ai là tác giả chính thức của bài thơ: Nguyễn Trung Kiên hay Thuận Hóa hay là của một ai khác?

    52. kim Lanh says:

      That kho ta duoc cam xuc khi doc bai tho ” doi dep”. Gian gi, moc mac, gan bo, yeu thuong… Cam on anh Nguyen Trung Kien da cho toi biet duoc bai tho hay den the nay!

    53. Vĩ Kiệt says:

      Một bài thơ rất mộc mạc nhưng tràn đầy cảm xúc.
      “Chỉ còn một là không còn gì hết
      Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia”
      Một câu kết đầy ý nghĩa…

    54. Quỳnh says:

      Bài thơ quả thật rất hay và vô cùng xúc động, quả thật là “vật tầm thường cũng hóa thành thơ” , càng “tầm thường” càng gần gũi thì lại càng thấm thía, sao mà có những điều giản dị ngay bên mình mà ko thể nhận ra
      Nhưng tôi có một thắc mắc nhỏ, 3 khổ cuối thực sự thuộc về bài thơ ah? sao 3 khổ thơ đó lạc lõng quá ??? phần trc tràn ngập tình yêu, phần sau lại chán cảnh chán đời, phần trc logic, phần sau có chút tùy tiện ???

    55. Hai Thanh says:

      Bài thơ này mình dọc rất hay . Nhưng rất tiếc là không biết người đo.c khi hiểu và làm như vậy kg ?
      Mong rằng chúc vui vẻ giản dị như đôi dép 🙂

    56. Anh Kiên ơi! Em thỉnh thoảng cũng hay lướt web nhưng tình cờ hôm nay lại thấy người ta tranh cãi về anh nhiều quá, em tự dưng thấy buồn cười. Em là Chu Thị Chéo đây, anh còn nhớ không. Em nhớ lần đầu tiên đọc bài thơ của anh trên báo tường của trường D(HSP, em nghĩ thầm thằng cha nào mà hay thế từ đôi dép ấm ớ vớ vẩn mà hắn triết lí hay ra trò. Sau này em mới hiểu như anh đã nói khi yêu những vật tầm thường cũng hoá thành thơ. Em vẫn giữ tập thơ anh tặng khi em ra trường, nhất là bài trái đất khuyết anh viết tặng em, đến bay giờ em mới thực sự hiểu hết những trải nghiệm của anh muốn gửi cho em. Nh7ng khi kiểu ra thì có lẽ đã muộn, nên em vẫn mãi đau đáu, ám ảnh về một mối tình đã tuột mất. Chào anh, hi vọng anh đọc thấy dòng chữ này vì anh hay thay số điện thoại quá. Lớp Văn 1K – ĐHSP.

    57. Linh Ku Te says:

      qua’ hay khong phai noi nhieu

    58. tonhuong says:

      A kiên ơi! Bài thơ anh viết rất hay dược nhiều người khen đó. Thân chúc cho a vui thành công trong cs, và làm nhiều bài thơ hay hơn nứa để đăng lên nha a.

    59. Phu_thuy says:

      ừm bài thơ nghe rất hay và xúc tích
      nghe rất có triết lý :))
      dễ hiểu nữa
      đúng là ” những vật tầm thường cũng viết thành thơ “

    60. Hà Quốc Vĩnh says:

      Chào anh Kiên! Thấm thoát đã 14 năm rồi nhỉ, kể từ ngày em được chính anh đọc cho bài thơ này. E ở lớp A còn anh học lớp K nên ít gặp nhau và có lẽ anh cũng không còn nhớ e nhưng e thi không bao giờ quên a vì lúc ấy a là thần tương của em mà.

    61. Tien says:

      bài thơ nghe giản dị,rất chân thành, 2 người yêu nhau chỉ cần vậy là đủ rồi.nhưng 3 đọan cuối nghe như ẩn dụ về cuộc sống ở thế giới khác,ko hợp với những khổ thơ trên

    62. Tiên says:

      bài thơ này hay thiệt, không hiểu sao khi đọc t lại xúc động! ^^ Cảm giác rất tuyệt !

    63. ngọc châu says:

      bài thơ thật hay,đọc đi đọc lại vẫn thấy hay, thấm thía từng câu chữ một …
      cảm ơn tác giả thật nhiều
      Tình cảm của anh dành cho em (trong đôi dép) thật đáng trân trọng, từ lúc trẻ đến khi già (mới cho đến khi cũ, và không còn 1 chiếc )
      ở thời hiện tại tình cảm này hiếm lắm

    64. […] Một nơi xa hai chiếc chẳng chia lìa Vì đã thoát khỏi cảnh đời ô trọc Không hơn thua ghét ghen hay lừa lọc Bước song hành một dạ đến ngàn thu [1][2] […]

    65. Trân says:

      Có thật là mọi thay thế sẽ trở nên khập khễnh T_T
      I like it 😡

    66. thao says:

      bài thơ hay.nó đã nói lên tất cả

    67. ngô trọng nghĩa says:

      Tuyệt!

    68. Vy Nguyễn says:

      bài thơ này hay lắm.
      Đôi dép vô tư khắn khít bước song hành
      Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối
      Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội
      Lối đi nào cũng có mặt có đôi

    69. TranVan says:

      bài thơ rất rất hay, tinh tế và rất đỗi giản dị… tình yêu giản dị, cuộc sống giản dị, hạnh phúc giản dị. Nó khiến cho những người đang yêu biết trân trọng những gì mình có, những người chưa yêu mong muốn có được một tình yêu gắn bó và hơn hết là tình yêu cuộc sống.

    70. Trung Led says:

      Lần đầu tiên mình được nghe “Bài thơ đôi dép” từ thầy giáo dạy môn Cấu Trúc MT đọc cho cả lớp nghe, nhưng mà ko biết tên tác giả tới, thầy ấy đọc thơ rất hay và truyền cảm :D..! Khi được đọc bài thơ này trên thica.net, mình càng khâm phục tác giả hơn, vì đã sáng tác nên bài thơ hay đến như vậy! Tình yêu ko phải là cái gì xa xôi, nó luôn hiện hữu quanh ta trong những điều bình thường nhất của cuộc sống! I love it :X…

    71. Quách Quế Lan says:

      Cám ơn nhà thơ….tôi thật sự cảm nhận được bài thơ nầy…nó mang đậm chất thủy chung và bài thơ nầy nói lên được tâm trạng của tôi hiện tại vì bây giờ tôi cũng chỉ còn 1 chiếc…một chiếc đã vĩnh viển ra đi….đã 2 năm trôi qua mà nổi nhớ trong tôi vẩn đầy …bây giờ tôi cũng chỉ sống để chờ 1 ngày để tìm được chiếc kia. Cám ơn nha thơ.

    72. bài thơ đôi dép được viết vào năm 2002 trong một đêm đông tại rừng Trường Sơn (Sơn Trạch – Bố Trạch – Quảng Bình) do Giams đốc xí nghiệp 721 công ty XD 472 – Tổng công ty xây dựng Trường Sơn do trung tá Phạm Văn Động sáng tác (số đt: 0912573065). Tác giả đã đọc cho anh em đơn vị nghe, nêu những người nào đạo văn hãy gỡ tên mình khỏi vị trí tác giả của bài thơ. Hiên nay tác giả đang sinh sống tại 36- Đ. Nguyễn Khang – Yên Hòa – Cầu Giaý – Hà Nội.
      Đôi nét về tác giả:
      – Họ và tên: Phạm Văn Động.
      – SN : 1957
      – Quê gốc ở Hưng Yên. hiện đang ở tại Hà Nội.
      Đi bộ đội tháng 02/1975 tại sư đoàn đặc công 305 (hiện nay đơn vị này đã giải thể) được quân đội gửi đi học trường đại học XD – khoa cầu hầm. Tốt nghiệp năm 1982 – đã XD nhiều các công trình trọng điểm như Đường 5, đường cao tốc Pháp Vân – Cầu Rẽ, cầu vượt đường 10(Nam Định), đường cao tốc Bắc Thăng Long – Nội Bài… Năm 1999 được điều vào XD tuyến đường Trường Sơn CNH- HĐH đoạn Khe Gát – Tăng Ký (Km 12 – Km 21.397), bài thơ này tác giả viết khi đang XD tuyến đường này. Khi còn là học sinh tác giả đã được Ti GD – tỉnh Hải Hưng cử đi thi học sinh giỏi cả văn và toán toàn miền bắc ( khi đất nước chưa thống nhất), hiện nay ai muốn tìm hiểu thêm về bài thơ này xin liên hệ trực tiếp với tác giả .
      – Tác giả viết rất nhiều bài thơ hay và có hồn nhưng không gửi đăng các báo mà chỉ có đồng đội và cấp dưới xin tặng và mang đi các báo để đăng như bài: “Nhành Lan Tím”,”Bắc Thái Ơi”(bài này đã đạt giải nhất trong cuộc thi viết về quê hương và con người Bắc Thái)…

    73. […] Bài thơ đôi dép (Trích mạng Thi Ca Vietnam) […]

    74. […] Ba khổ cuối của bài thơ không được phổ biến, Thica.net xin được đăng thêm để bạn đọc tham khảo. ^ […]

    75. Nguyễn says:

      Ai có thể sáng tác bài đôi giày hộ tôi được k. thanks nhìu

    76. secret16 says:

      Bài này quả thật là rất hay, ngôn từ giản dị mà sâu sắc.

    77. mimosa says:

      Rất hay và có ý nghĩa. Cảm ơn tác giả đã cho tôi thấy tin ở tình yêu

    78. Lavender says:

      Thơ hay không thể tả.. ngày xưa đọc, bây giờ đọc, vẫn thấy hay 😡 😡

    79. […] trọc Không hơn thua ghét ghen hay lừa lọc Bước song hành một dạ đến ngàn thu [1][2] Like this:LikeBe the first to like this post. This entry was posted in TƯ LIỆU. Bookmark […]

    80. Dthanh says:

      Toi vo tinh biet bai tho nay qua mot nguoi ban. Phai thu that rang lau lam roi toi moi doc duoc mot bai tho hay nhu vay: rat sau sac,gian di va day cam xuc.

    81. Hài Đăng says:

      Slide của bác “Liêm phó nhòm” minh hoạ rất hay nhưng thật buồn vì quá nhiều lỗi chính tả và một số lời thơ không đúng với lời thơ của tác giả. Bác Liêm nên nhớ rằng cả nước mình đọc đó vì vậy chắc bác phải đi học thêm 1 khoá tiếng Việt.

    82. Thanh Tùng says:

      Bài thơ hay.Nhưng không biết: ba khổ cuối có cùng tác giả không>

    83. CÚC TRƯƠNG says:

      mình cũng thấy 3 khổ sau lạc lõng quá, nếu ko có thì bài thơ liền mạch hơn, theo mình chắc không cùng tác giả đâu.

    84. Trần Viết Lâm says:

      bài thơ rất hay! lâu lắm rồi mới đọc một bài thơ hay như thế này. Bài thơ rất nhẹ nhàng và sâu sắc. Dùng đôi dép để nói lên tình yêu của đôi lứa, rất độc đáo và xúc động. Một tình yêu rất gắn bó và thủy chung như đôi dép, mải mải ko lìa xa nhau.

    85. […] Ba khổ cuối của bài thơ không được phổ biến, Thica.net xin được đăng thêm để bạn đọc tham khảo. ^ […]

    86. Thu Hằng says:

      Bài thơ hay quá, giống với tâm trạng của mình quá. Chiếc dép kia của mình đã rời xa mãi rồi và giờ “mọi thay thế sẽ nên khập khiễng”. Đau quá mọi người ah, “Chỉ còn một là không còn gì hết” chỉ còn biết “Sống âm thầm nơi xó góc tối đen”.

    87. Thế Hùng says:

      Có một bài thơ của người mẹ dặn con rất hay nhưng tôi tìm mãi mà không thấy. chắc vì tiêu đề không chính xác nhưng có mấy câu tôi nhớ rất rõ: Con đứng ham nhặt tiền rơi. Bẫy lừa đang giăng đâu đó. Còn đứng ăn không nói có. Nhẫn tâm gắp lửa bỏ tay người. Nếu ai có bài th[ đó xin gửi cho tôi theo địa chỉ emaill trên nha. Xin chân thành cảm ơn nhiều

    88. hoat says:

      Từ những vật tầm thường nhất của cuộc sống đã hóa thành thơ. Bài thơ thật tuyện vời, ẩn chữa giá trị nhân văn sâu sắc. Đây chắc hẳn bắt nguồn từ thực tế cuộc sống. Tác giả đã truyền những cảm xúc thật tuyệt. Tôi rất cảm động khi đọc bài thơ, cho dù tác giả là ai đi chăng nữa thì cũng không quan trọng, mà quan trọng là giá trị thật tuyệt của bài thơ. Cảm ơn tác giả!!!

    89. Lê Quân says:

      Bài thơ quá hay, nhắc nhở con người trân trọng những gì mình đang có, với tôi, tôi đang sợ mình sẽ trong hoàn cảnh
      “Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
      Chỉ còn một là không còn gì hết”

    90. Hương Trà says:

      bài thơ giản dị mà đầy ý nghĩa, thật sâu sắc

    91. Quỳnh says:

      niếu 1 ngày 1 chiếc dép mất đi
      mọi thay thế sẽ trở thành khập khểnh
      giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
      hai chiếc này chẳng phải 1 đôi đâu

    92. Lê Quốc Sỹ says:

      Vào SG cùng Kiên sau khi học hết lớp 12, tôi và Kiên đã phải bươn trải những năm tháng khó khăn trên đất SG. Tôi sống nhờ tại nhà Kiên trong một thời gian khá dài. Hai thằng làm khá nhiều nghề để mưu sinh, nhưng nghề cơ khí vẫn được xem là lâu hơn cả. Lao động vất vả, kiếm đồng tiền khó khăn nên cả tôi và Kiên đều bỏ qua những cơ hội học hành của mình, Kiên học dở ĐHSP thành phố HCM, còn tôi cũng không tạo cho mình cơ hội bước vào giảng đường trường Cao đẳng VHNT, mặc dù đã trúng tuyển.

      Vừa bươn chải, vừa tham gia các hoạt động tại Nhà văn hóa TP (Số 1 Phạm Ngọc Thạch), tôi và Kiên đều tạo được những dấu ấn đáng nhớ, thơ Kiên hay, ấm áp, còn tôi thì hát cũng không đến nỗi nào, hai chàng trai Hà Thành chúng tôi cũng rất tự hào vì những đóng góp trong hoạt động tại Nhà văn hóa TP.

      Mỗi một bài thơ của Kiên đều có sự chứng kiến của tôi, lẽ đương nhiên là vậy. Hơi thở trong thơ Kiên không lạc đi đâu được, nếu đọc các bài thơ khác sẽ thấy rất rõ, nó như ta nghe nhạc Trịnh vậy. Sau này tôi ra HN Kiên có ra chơi và kể về chuyện bài thơ Đôi dép, tôi cảm thấy rất tức giận vì có ai đó đã tự mệnh danh thơ của người bạn mình. Xã hội là thế mà, có nhiều chuyện kinh khủng hơn, người ta còn làm được huống chi cái việc đạo văn thơ. Tôi chỉ khuyên Kiên rằng: “cho dù ai đó đạo thơ của ông, nhưng trong lòng anh em, bạn bè thì mỗi bài thơ đã trở thành quen thuộc và nó chính là cuộc đời của Kiên, chảng ai có thể thay thế được.

      Rất nhiều kỷ niệm với Kiên và bạn bè thời gian sống tại SG luôn in đậm trong tâm trí tôi…và mãi chẳng bao giờ quên được.

      Hà Nội, 12/7/2012

    93. huu says:

      bài này hay hồi giờ rồi
      ai muốn nghe thơ 01674067264 k hay k lay tie

    94. ricardo kaka says:

      bai tho rat moc mac va day huong vi ngot ngao du co nhung song gio nhung 2 chiec dep luon huong ve nhau .wua la mot bai tho hay,
      xin cam on nguoi da sang tac ra bai tho nay.

    95. KE HAM CHOI says:

      bài thơ nguyên gốc của tác gia hay như vây mà đã bị THÍ CHỦ đạo mất cái hay, cái ý nghĩa tinh yeu của tác giả trung kiên

    96. Bài thơ rất hay! Rất sâu sắc. Không thể chính xác hơn để ví von anh và em! Hai ta là hai chiếc dép! Nếu một mai một chiếc mất đi, còn lại một là không còn gì nữa hết! Thế mà có lúc em đã nóng nảy thốt lên hai tiếng chia tay! Buồn lắm thay nếu một chiếc dép mất đi! Mọi thay thế đều trở nên khập khiểng. Giống nhau lắm nhưng người đời cũng biết! Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu!!!
      Thích nhất câu: Bước song hành một dạ ngàn thu!
      Cám ơn đời. Cám ơn người. Cám ơn tác giả bài thơ này.

    97. […] Bài thơ đôi dép […]

    98. Nguyễn Đăng Phúc says:

      – Hơn 10 năm trước tôi cũng đã từng ngồi lại cùng anh Kiên và cùng bình lại bài thơ “Đôi dép” thuở nào kể từ ngày anh được lên VTV (khi đi nhận giải thưởng sáng tác văn học trẻ).
      – Ngẫm lại, tác giả nói bài thơ cũng đã bị thêm bớt hay sửa đổi một số câu từ, tuy nhiên cốt lõi vẫn thể hiện được cái hay, chân phương, mộc mạc, giản dị mà cao quý vốn có.
      – Khi ấy, dù chưa một lần làm thơ, nhưng để tỏ tình với một người bạn gái mà anh Kiên đã sáng tác bài thơ “Đôi dép” và tặng người bạn gái kia (tên là Yến) nhưng kết quả thì hai người vẫn chỉ là đôi bạn tốt của nhau dù duyên không thành.
      – Ngày nay, anh Kiên cũng đã có một gia đình hạnh phúc và cũng đã là một ông chủ của ngành cơ khí xây dựng (Quận Bình Tân, Tp.HCM).

    99. tony ha says:

      Thật hay, càng ngẫm càng thấy đúng, càng đọc càng thấy say!!!

    100. oanh says:

      Mình thấy bài thơ này rất hay va nhiều ý nghĩa

    101. Một bài thơ tuyệt vời

    102. thuy says:

      Bài thơ này hồi đó thầy cho mình tập đánh chữ. mình nhớ mãi. hay, cảm xúc.

    103. Hà Văn Thái says:

      Bài thơ hay và đi vào lòng người vì nó rất gần gủi với cuộc sống đời thường, nó ý nghĩa và diễn tả những cảm xúc kìm nén trong mỗi chúng ta mà chỉ bài thơ này khi đọc lên đã giúp họ giải tỏa cảm xúc một cách thoải mái và hiệu quả nhất. cảm ơn nhà thơ Kiên.

    104. tranminhhien says:

      bài thơ này cách đây khoảng 16 năm tôi đã được nghe một cô giáo dạy văn đọc, rất hay và rất truyền cảm. Cô nói là do của cựu học sinh Trần Cao Vân Tam Kỳ QNam tên là Nguyễn TRung Kiên sáng tác. Không biết anh Kiên có phải là cựu học sinh TCV Tam Kỳ không nhỉ???

    105. […] Một nơi xa hai chiếc chẳng chia lìa Vì đã thoát khỏi cảnh đời ô trọc Không hơn thua ghét ghen hay lừa lọc Bước song hành một dạ đến ngàn thu [1][2] […]

    106. […] Một nơi xa hai chiếc chẳng chia lìa Vì đã thoát khỏi cảnh đời ô trọc Không hơn thua ghét ghen hay lừa lọc Bước song hành một dạ đến ngàn thu [1][2] […]

    107. […] Bài thơ “Bài thơ đôi dép” của nhà thơ Nguyễn Trung Kiên … – Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng viết thành thơ […]

    108. […] Bài thơ “Bài thơ đôi dép” của nhà thơ Nguyễn … – Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng …… […]

    109. […] Bài thơ “Bài thơ đôi dép” của nhà thơ Nguyễn … – Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng …… […]

    110. […] Bài thơ “Bài thơ đôi dép” của nhà thơ Nguyễn … – Bài thơ đầu tiên anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng …… […]

    111. […] Ba khổ cuối của bài thơ không được phổ biến, Thica.net xin được đăng thêm để bạn đọc tham khảo. ^ […]

    112. nguyen sy dong tien giang says:

      Tôi sáng tác bài thơ này vào ngày 28 tháng 10 năm 2006 lúc đi nghĩa vụ quân sự tại ấp Thamdon chùa Suleng tỉnh Sóc Trăng tăng cho bà xã tôi, lúc chưa cưới. Sao anh xạo quá vậy. Bản gốc tôi còn lưu trữ ở chỗ tôi. Anh chứng minh được của anh không.Tôi chứng minh được của tôi bằng viết tay bản gốc năm 2006. Tôi cám ơn anh đã làm bài thơ này nổi tiếng. Các độc giả muốn biết sự thật hãy điện thoại cho tôi số 01244153339. Tôi tên Nguyễn Sỹ Đông.Số nhà 430 Đạo Thạnh Thành phố Mỹ Tho tỉnh Tiền Giang.

    ví dụ: http://www.example.com

    Lời bình: (Vui lòng gõ tiếng Việt có dấu)