Cúc ơi
Tác giả: Yến Thanh
Tiểu đội đã về xếp một hàng ngang
Cúc ơi! Em ở đâu không về tập hợp?
Chín bạn đã quây quần đủ mặt
Nhỏ-Xuân-Hà-Hường-Hợi-Rạng-Xuân-Xanh
A trưởng Võ Thị Tần đã điểm danh
Chỉ thiếu mình em
(Chín bỏ làm mười răng được!)
Bọn anh đã bới tìm vẹt cuốc
Ðất sâu bao nhiêu bọn anh không cần biết
Chỉ sợ em đau nên nhát cuốc chùng
Cúc ơi! Em ở đâu?
Ðất nâu lạnh lắm
Da em thì xanh
Áo em thì mỏng!
Cúc ơi! Em ở đâu?
Về với bọn anh
Tắm nước sông Ngàn Phố
Ăn quýt đỏ Sơn Bằng
Chăn trâu cắt cỏ
Bài toán lớp Năm em còn chưa nhớ
Gối còn thêu dở
Cơm chiều chưa ăn
Ở đâu hỡi Cúc
Đồng đội tìm em
Đũa găm, cơm úp
Gọi em
Gào em
Khan cổ cả rồi
Cúc ơi… ời… ơi!1
- Vào 16 giờ 30 ngày 24-7-1968, tại ngã ba Đồng Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh, mười nữ thanh niên xung phong hi sinh trong một trận bom của không lực quân Hoa Kỳ. Trong đó, xác tiểu đội phó Hồ Thị Cúc mãi hai ngày sau mới được tìm thấy. [↩]
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Võ Công Diên phổ nhạc thành nhạc phẩm Em ở nơi mô.
Dưới đây là phiên bản do NSND Thu Hiền trình bày.
bài thơ này khi e nghe phổ nhạc thật ko cầm đc cảm xúc,một bài thơ rất hay.
Mình cũng là người Hà Tĩnh, nhưng tháng trước mình mới có dịp vào tận nơi và được chị hướng dẫn viên nói chuyện, rồi đọc bài thơ ” Cúc ơi” khi chị ấy đọc mình đã khóc, nghe bài thơ thật buồn, và thấy các chị thật giỏi, chết thật vinh quang, được chết vì đất nước, vì tổ quốc.
Bài này lần đầu mình nghe sếp mình khi giảng bài về hoạt động tình nguyện, thật xúc động, không khí hội trường trầm xuống im ắng và tưởng nhớ!
quá hay!
xin giành một phút măc niệm các chị !
Tôi đã được nghe nhiều lần bài này và kể cả nhiều lần tự đọc… Hai tiếng Cúc ơi! trong bài thơ thôi đã làm tôi ngấn lệ nhiều lần. Cảm ơn tác giả bài thơ đã thay mặt tất cả chúng tôi những người đồng đội một thời gọi lên tiếng Cúc ơi!
lần đầu tiên được nghe bài thơ “cúc ơi”, tôi cảm thấy mình như được sống lại, được chứng kiến những việc làm thật cao cả của các chị. các chị đã quên cả bản thân vi tổ quốc thân yêu. từ đáy sâu tâm hồn, tôi cảm ơn các chị, cảm ơn các thế hệ cha anh đã không quản ngại khó khăn gian khổ và cả cuộc đời mình để chúng tôi có được sống như ngày hôm nay.