Về buôn bán
Tác giả: Bùi Giáng
Giã từ cõi mộng điêu linh
Tôi về buôn bán với mình phôi pha
– Mình ơi! Tôi gọi bằng nhà
Nhà tôi! Tôi gọi mình là nhà tôi
Bây giờ xuôi ngược đôi nơi
Thôi mình ở lại tôi dời chân đi
Thưa rằng: – Ở cái quái gì
Chàng đi thiếp cũng xin đi với chàng.
Cái bài sơ sơ như vậy mà nó cũng đạt được cái tuyệt đỉnh văn chương rồi, đủ cái thế thái nhân tình rồi, ô hay tình yêu gì mà đẹp đến thế,văn học Việt Nam được bao nhiêu bài như thế, khó có ai dùng được chữ “dời “một cách điêu luyện như vậy.
Á ha, bình cho sư phụ, sư phụ có nhớ con không!!!