Hoa tigôn
Tác giả: Lưu Quang Vũ
(Tặng Giang)
Nhà văn xưa tôi yêu mến mê say
Nay già lão được chính quyền sủng ái
Lưng còng xuống quên cả lời mình nói
Phản bội những điều trong cuốn sách thiêng liêng
Bác tôi chỉ huy trinh sát trung đoàn
Người anh hùng tuổi thơ tôi thán phục
Nay thủ trưởng một văn phòng lớn
Suốt ngày lau xe đạp chữa đèn pin
Cô bé tôi yêu giờ đã lấy chồng
Béo tốt càu nhàu tẻ nhạt
Thằng bạn nhỏ cùng vui đùa thuở trước
Cụt hai chân từ mặt trận lê về
Chỉ lũ chim xưa vẫn đập cánh bên hè
Hoa tigôn đẫm nước
Hoa tigôn của T.T.K.H.
Bài thơ thời đi học nhớ không em
Bài thơ đắng cay tuy điệu mà buồn
Nay đọc lại chẳng còn rơi nước mắt
Hoa tigôn như trái tim vỡ nát
Chết âm thầm dưới những bước chân quen.
Qua hay! Thuong thuc tam hon cua nguoi thi tam hon ta mat ngu mat. Cung can cho tam hon cua ta duoc ngi ngoi chu. Phai thuong thuc tu tu thoi.
Thanks!
Hoa tigôn như trái tim vỡ nát
Chết âm thầm dưới những bước chân quen.Thật sự tôi thấy trái tim tôi vỡ nát như hoa Tigon – loài hoa mà tôi thích!!
Những thần tượng giũa cuộc đời trần trụi, nghe xót xa cay đắng quá. Những ai đã trải qua chiến tranh,Sống trong thời bình của thoi bao cấp hẳn cũng cảm nhạn dược điều đó…
Tôi đã xem kịch của Lưu Quang Vũ, đọc thơ lại thấy thêm những nét tinh tế, sâu sắc của nhà thơ. Đằng sau những hào quang là một thực tế rất đời thường, thậm chí dưới cả bình thường, nhưng không phải ai cũng thấy được. Gặp lại người yêu cũ mà như tác giả tả thì chắc phải vừa cười vừa mếu, Hẳn người đó sẽ chẳng bao giờ nhớ tới bài thơ xưa.
Vô cùng thương tiếc gia đình Quỳnh – Vũ!