Đôi bờ
Tác giả: Quang Dũng
Thương nhớ ơ hờ, thương nhớ ai?
Sông xa từng lớp lớp mưa dài
Mắt kia em có sầu cô quạnh
Khi chớm thu về một sớm mai
Rét mướt mùa sau chừng sắp ngự
Kinh thành em có nhớ ta chăng?
Giăng giăng mưa bụi quanh phòng tuyến
Hiu hắt chiều sông lạnh đất Tần
Khói thuốc xanh dòng khơi lối xưa
Đêm nay sông Đáy lạnh đôi bờ
Thoáng hiện em về trong đáy cốc
Nói cười như chuyện một đêm mơ
Xa quá rồi em người mỗi ngả
Đôi bờ đất nước nhớ thương nhau
Em đi áo mỏng buông hờn tủi
Dòng lệ thơ ngây có dạt dào?
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Đình Chương phổ nhạc thành nhạc phẩm Đôi mắt người Sơn Tây.
Dưới đây là phiên bản do Thái Hiền trình bày.
hình như sai 2 câu sau
“Kinh thành em có nhớ ta chăng?…
Hiu hắt chiều sông lạnh đất Tần”
2 câu đó là
“Kinh thành em có nhớ bên tê…
Rét mướt chiều hôm lạnh đất tề”
Kinh thành em có nhó ta chang
Hiu hát chiêù sông lanh dât Tê
[…] mình thầm hát Lạc mất mùa Xuân, nhạc sĩ Lữ Liên đã thấm trọn hồn bài thơ Đôi bờ khi đặt lời Việt mới dựa trên nền nhạc ca khúc Le Géant De Papier, “Ngồi […]
Đôi bờ : bài thơ tình (đơn phương) nhẹ nhàng và lãng mạn của nhà thơ Quang Dũng với tôi có lẽ là hay nhất và cũng là bài thơ tình ý nhị nhất trong thời chiến ( của thời tiền chiến ).
Đã là tình yêu đâu ! có khi chỉ mới biết nhau , vài lần gặp mặt, vài câu nói bâng quơ lẫn với đôi mắt( hai người ) gởi chút thẹn thùng để tự lòng mình thấy mến mến thương thương người ấy. Rồi khi đi vào cuộc chiến gian lao, khổ cực, trong phiên gác đêm mưa bên bờ sông lạnh ngày đầu thu mới nhớ về người ấy.
Thương nhớ ơ hờ thương nhớ ai
Sông xa từng lớp lớp mưa dài
Mắt kia em có sầu cô quạnh
…………
Rét mướt mùa sau chừng sắp ngự
Kinh thành em có nhớ ta chăng
Có phải mối tình đầu ( đơn phương) của anh lính trẻ nên phải mượn khói thuốc hư ảo dẫn đường tìm lối củ người thương.
Khói thuốc xanh dòng khơi lối xưa
Đêm nay sông Đáy lạnh đôi bờ…
Nhưng chỉ là chút hoài vọng, chút nhớ thương , chút tiếc nuối không còn dịp gần người…tình, chứ có phải là mối tình mặn nồng của cả hai người đâu để gởi lời dặn dò , lời hẹn ước ngày đoàn tụ.
Trách chăng , tiếc chăng những ngày tháng củ :
Xa quá rồi em người mỗi ngã
Đôi bờ đất nước nhớ thương nhau
Em đi áo mỏng buông hờn tủi
Dòng lệ THƠ NGÂY có dạt dào?
Đôi bờ : bài thơ tình (đơn phương) nhẹ nhàng và lãng mạn của nhà thơ Quang Dũng với tôi có lẽ là hay nhất và cũng là bài thơ tình ý nhị nhất trong thời chiến ( của thời tiền chiến ).
Đã là tình yêu đâu ! có khi chỉ mới biết nhau , vài lần gặp mặt, vài câu nói bâng quơ lẫn với đôi mắt( hai người ) gởi chút thẹn thùng để tự lòng mình thấy mến mến thương thương người ấy. Rồi khi đi vào cuộc chiến gian lao, khổ cực, trong phiên gác đêm mưa bên bờ sông lạnh ngày đầu thu mới nhớ về người ấy.
Thương nhớ ơ hờ thương nhớ ai
Sông xa từng lớp lớp mưa dài
Mắt kia em có sầu cô quạnh…
…………
Rét mướt mùa sau chừng sắp ngự
Kinh thành em có nhớ ta chăng ?…
Có phải mối tình đầu ( đơn phương) của anh lính trẻ nên phải mượn khói thuốc hư ảo dẫn đường tìm về lối củ người thương.
Khói thuốc xanh dòng khơi lối xưa
Đêm nay sông Đáy lạnh đôi bờ…
Nhưng chỉ là chút hoài vọng, chút nhớ thương , chút tiếc nuối không còn dịp gần người…tình, chứ có phải là mối tình mặn nồng của cả hai người đâu để gởi lời dặn dò , lời hẹn ước ngày đoàn tụ.
Trách chăng , tiếc chăng những ngày tháng củ :
Xa quá rồi em người mỗi ngã
Đôi bờ đất nước nhớ thương nhau
Em đi áo mỏng buông hờn tủi
Dòng lệ thơ ngây có dạt dào?
Dòng lệ THƠ NGÂY có dạt dào… chỉ chừng đó thôi..Để rồi thôi.
Bài hát “Đôi mắt người Sơn Tây”, cá nhân tôi cho rằng, là một kỳ quan của thơ-nhạc Việt Nam. Sự kết hợp hiếm có của hai bài thơ “Đôi bờ” và “Mắt người Sơn Tây”, cũng như nghệ thuật ngâm, diễn thơ với âm nhạc, Phạm Đình Chương với Quang Dũng, là những kiệt tác mà chúng ta khó có thể bắt gặp trong nhiều năm sau nữa.
Tôi có thể đau đớn cùng “Đôi mắt người Sơn Tây” cả cuộc đời này, và nhiều cuộc đời về sau nữa.
Bên dưới bài thơ Đôi bờ của Quang Dũng có đăng ghi chú: bài thơ này được nhạc sĩ Phạm Đình Chương phổ thành nhạc phẩm Đôi mắt người Sơn Tây, tôi xin có ý kiến như sau: Trong bài hát Đôi mắt người Sơn Tây phần dạo đầu có 4 câu: Thương nhớ ơ hờ thuơng nhớ ai…. khi chớm thu về một sớm mai, đúng là 4 câu thơ mở đầu của bài thơ Đôi bờ, nhưng các câu hát còn lại của Đôi mắt người Sơn Tây là trích từ bài thơ cùng tên cũng của nhà thơ Quang Dũng: đôi mắt người Sơn Tây, u uẩn chiều lưu lạc buồn viễn xứ khôn khuây, em hãy cùng ta mơ, mơ một ngày đất mẹ, ngày bóng dáng quê hương, đường hoa khô ráo lệ….
Vì thế không thể nói bài hát Đôi mắt người Sơn Tây phổ từ bài thơ Đôi bờ mà chính xác là từ bài thơ cùng tên.
Xin có đôi dòng góp ý như trên.
yeuhoatigone
Theo tôi biết bài ca ” Đôi mắt người Sơn Tây ” Phạm đình Chương đã phổ nhạc từ bài thơ ” Hoa Thanh Bình ” cuả Quang Dũng.
Câu cuối nhà thơ đã khắc khoải: “…Thuở ấy thanh bình có nở hoa ? “