Ngậm ngùi
Tác giả: Huy Cận
Nắng chia nửa bãi, chiều rồi…
Vườn hoang trinh nữ xếp đôi lá rầu.
Sợi buồn con nhện giăng mau,
Em ơi! Hãy ngủ, anh hầu quạt đây.
Lòng anh mở với quạt này,
Trăm con chim mộng về bay đầu giường.
Ngủ đi em, mộng bình thường!
Ru em sẵn tiếng thùy dương mấy bờ…
Cây dài bóng xế ngẩn ngơ…
– Hồn em đã chín mấy mùa thương đau ?
Tay anh em hãy tựa đầu,
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi…
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành nhạc phẩm cùng tên.
Dưới đây là phiên bản do Vũ Khanh trình bày.
Là con gái thì hầu như ai cũng thích Thơ, và tôi cũng vậy.
Thơ của nhà thơ Huy Cận bài nào cũng hay, nhưng tôi thích nhất các bài “Ngậm ngùi”, “Áo Trắng” và bài “Cứ phải là em.”
Bài “Ngậm Ngùi” vẽ ra một buổi chiều tím bâmg khuâng bằng những vần thơ êm ái! Tiếng ” hầu ” mới táo bạo và âu yếm làm sao ! Đã một lần, tôi khẽ hát bài này (nhạc Phạm Duy) bên tai người tình: cả hai cùng nghẹn ngào… ngậm ngùi…
“Ngậm ngùi”một cảm xúc không rõ ràng mà ai ai cũng từng nếm trải trong cuộc sống
Bài thơ Huy Cận viết cho em gái út trong lần viếng mộ em. Nhà HC ở Nghệ An, gia đình đông con (7 anh em) nên ông được gởi vào Huế ở nhà bà con để được đi học. Lúc đó, cô em gái út mới khoảng 10, 11 tuổi, ông rất thương cô em này. Cô bị bệnh đậu mùa và qua đời nhưng do ở xa nên ông không hay biết. Nghỉ hè được về nhà, ông mới hay em gái đã mất. Trong niềm đau đớn, tiếc thương em, ông ra viếng mộ ở cuối vườn, ngôi mộ um tùm cỏ dại, bên cạnh những cây dương.. Và ông mơ thấy em tựa đầu lên tay mình như ngày xưa còn bé, mắt nhắm, giấc ngủ bình yên…
Bài thơ Ngậm ngùi được nhạc sĩ tài năng Phạm Duy phổ nhac hầu như giữ nguyên nội dung. Bài hát đã được nhiều ca sĩ hát và nhiều người nghe như một bài hát về tình yêu nam nữ…