Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Bần thần hương huệ thơm đêm
khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
chân nhang lấm láp tro tàn
xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào
Mẹ ta không có yếm đào
nón mê thay nón quai thao đội đầu
rối ren tay bí tay bầu
váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa
Cái cò… sung chát đào chua…
câu ca mẹ hát gió đưa về trời
ta đi trọn kiếp con người
cũng không đi hết mấy lời mẹ ru
Bao giờ cho tới mùa thu
trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
bao giờ cho tới tháng năm
mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao
Ngân hà chảy ngược lên cao
quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm…
bờ ao đom đóm chập chờn
trong leo lẻo những vui buồn xa xôi
Mẹ ru cái lẽ ở đời
sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn
bà ru mẹ… mẹ ru con
liệu mai sau các con còn nhớ chăng
Nhìn về quê mẹ xa xăm
lòng ta – chỗ ướt mẹ nằm đêm mưa
ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương
ĐỌC THƠ “NGỒI BUỒN NHỚ MẸ…”
Đọc bài thơ này,ta chảy hoài nước mắt,
Nghĩ đến mẹ mình ngày xửa ngày xưa,
Bán lưng cho trời, bán mặt cho đất,
Để cho ta tồn tại đến bây giờ!…
BÙI XUÂN LÂM
Cách đây khoảng ba, bốn mươi năm, tôi đã được đọc môt số bài thơ của Nguyễn Duy, trong đó có những bài như “Đánh thức tiềm lực”, “Bán Vàng”, v.v… Thơ Nguyễn Duy đã gây ấn tượng mạnh mẽ đối với nhiều người trong thời gian ấy. Quê tôi có một CLB Thơ, chúng tôi vẫn thường đọc thơ của các nhà thơ nổi tiếng của Việt Nam, trong đó có thơ Nguyễn Duy.
Cảm ơn thi đàn đã cung cấp thêm cho chúng tôi những bài thơ hay mới!
BÙI XUÂN LÂM,
CLB Thơ, Nhà Văn hóa Làng Nộn Khê,
Yên Từ, Yên Mô, Ninh Bình.
Bài thơ này tôi được đọc khi còn ngồi ở giảng đường đại học, ngay lập tức nó đã gây cho tôi 1 ấn tượng mạnh mẽ. Lời ru của mẹ hay là con đường đời ta phải đi qua? Dường như cả hai hoà lẫn vào nhau mà nếu cứ cố tình tách bạch ta sẽ chẳng còn lại gì!
“Cái cò… sung chát đào chua…
câu ca mẹ hát gió đưa về trời
ta đi trọn kiếp con người
cũng không đi hết mấy lời mẹ ru”
Những hình ảnh ẩn dụ cứ liên tiếp nối nhau miên man vô tận như lời tu của mẹ. Ai đã từng một lần nghe những lời ru của bà và mẹ sẽ chẳng thể nào quên những lời dạy dỗ sâu lắng, nhẹ nhàng nhưng đầy chất nhân văn ấy và dù cho có dành hết cả cuộc đời cũng không thể “đi hết những lời mẹ ru”.
“Mẹ ru cái lẽ ở đời
sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn
bà ru mẹ … mẹ ru con
liệu mai sau các con còn nhớ chăng?”
Đường đời con đi sẽ rất chông gai nhưng mẹ chẳng thể mãi mãi đi cùng…
“Nhìn về quê mẹ xa xăm
lòng ta – chỗ ướt mẹ nằm đêm xưa
ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương”
Theo tôi thấy bài thơ post lên có một chỗ sai:
Lòng ta chỗ ướt mẹ nằm đêm mưa
chứ không phải đêm “xưa”
mỗi lần đọc bài thơ lại thấy rưng rưng nghẹn ngào.bài thơ thực sư hay và cảm động .ở nơi đất khách càng thấy nhớ,thương mẹ nhiều khôn xiết.mẹ già như chuối chín cây mà con lại chẳng thể ở bên mẹ nhiều như con vẫn mong muốn.con rất sợ thời gian,nó cứ vô tình chảy trôi thôi…
đọc bài này mà thấy thương mẹ mk wa,mẹ ơi con sẽ cố gắng học,để đặt chân vào trường đại học-ước mơ lớn của con,con sẽ cố gắng cố gắng thật nhùi để có thật nhiều tiền nuôi mẹ ,de mẹ dc sống hạnh phúc,không phải vất vẻ