Không đề
Tác giả: Nguyễn Thụy Kha
Đưa người yêu qua nhà người yêu cũ
Trong cơn mưa ban trưa
Chợt thấy hồn mình tách thành hai nửa
Nửa ướt bây giờ nửa ướt xa xưa…
Đưa người yêu qua nhà người yêu cũ
Trong cơn mưa ban trưa
Chợt thấy hồn mình tách thành hai nửa
Nửa ướt bây giờ nửa ướt xa xưa…
Bài thơ này nằm trong cuốn sổ đầy những câu danh ngôn mà mình sưu tập từ bé.Nó quá ấn tượng đến nỗi không cố học thuộc mà vẫn nhớ như in dù cũng lâu rồi. Hôm nay đưa Mai tới trường, mưa xối xả, tự nhiên lại thấy mình lẩm nhẩm bài này.^^
bài thơ đặc biệt quá…
Có 1 lần người đưa tôi về trong cơn mưa, người bảo vừa đi qua nhà người yêu cũ, tôi ko biết lòng người có “tách thành hai nửa” ko, nhưng tôi biết tôi mất luôn 1 nửa của mình từ dạo ấy. Thật ngốc quá :-)))
xin hay de cai “nua uot xa xua…” do lai, de nua uot bay gio la tat ca
Mỗi lần đọc bài thơ này lại thấy tâm trạng ghê. Man mác buồn,nao nao hoài niệm. Một thủa…hiện về..
Có lẽ sẽ chẳng một ai khi đọc bài thơ này mà lại không tâm trạng. Có gì như diu nhẹ,man mác..và một thủa hồn nhiên trong sáng với những rung động đầu đời lại lần lượt được tái hiện.” Cái nửa xa xưa” ấy đã xa rồi nhưng vẫn chiếm một góc nhỏ trong tim để rồi khi có gì gợi nhớ..tất cả lại ùa về.
. Bài thơ bình dị đã nói hộ nỗi lòng biết bao người. Cảm ơn nhà thơ bởi những dòng thơ đặc sắc.