Cây mận Vĩnh Linh
Tác giả: Phùng Quán
Lấp hố bom giữa nhà
Tôi ươm một trái mận
Trái mận tôi cạy ra
Từ bàn tay vợ nắm
Vợ tôi sắp làm mẹ
Thèm ăn rở của chua
Túi áo nàng không khế
Thì cũng mận, cũng mơ
Ôi trái mận, trái mận
Cắn dở còn vết răng
Nảy mầm trong xót thương
Đâm chồi trong thù hận
Vĩnh Linh im tiếng súng
Tôi trở lại ngôi nhà
Nơi vợ tôi nằm xưa
Xum xuê một cây mận
Ôi cây mận, cây mận
Trái chín trĩu cành cong
Trái nào tôi cũng thấy
Cắn dở một vết răng!
Tôi lại được đọc thêm một bài thơ khóc vợ. Nhưng ở đây nỗi đau được nhân đôi vì người vợ sắp sinh. Vết răng của vợ trên trái mận như vết cứa vào trái tim người chồng. Ý tưởng trồng cây mận đã nói lên tình cảm sâu sắc của anh. May thay trời đất đã thấu hiểu tình người để cây mận đâm chồi nảy lộc, ra hoa kết trái. Vết răng trên trái mận xưa kia đã trở thành cổ tích, lưu truyền mãi đến mai sau. Tình yêu của người chồng theo đó mà cũng trở nên bất diệt vậy. Thật đáng thương thay!