Mưa tháng giêng
Tác giả: Nguyễn Việt Chiến
Tháng giêng mưa ngoài phố
Mưa như là sương thôi
Những bóng cây dáng khói
Như mộng du bên trời
Tháng giêng ngày mỏng quá
Nỗi buồn nghe cũ rồi
Mà bên kia tờ lịch
Nỗi niềm mưa xót rơi
Tháng giêng mưa trên tóc
Những người đi lễ chùa
Theo giọt mưa cầu phúc
Tiếng chuông từ bi mơ
Tháng giêng mưa dưới bến
Mỏng mai cô lái đò
Mắt mưa em lúng liếng
Trói tôi bằng vu vơ
Tháng giêng mưa như cỏ
Non xanh đến tận trời
Trước vô cùng năm tháng
Thơ mình sương khói thôi
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Việt Hùng phổ nhạc thành nhạc phẩm cùng tên.
Dưới đây là phiên bản do Trần Thu Hà trình bày.
Thơ Nguyễn Việt Chiến như đưa người đọc vào sự kỳ ảo,vô định của sợi mưa bay tháng giêng.Vẻ đep của cơn mưa hay vẻ đẹp của em đã trói chàng thi nhân đa tình chìm vào ảo giác thăng hoa thần thánh!
Măt em mưa lúng liếng
Trói tôi băng vu vơ..
Rồi bước ngoăt của cảm xúc được ông đưa về thực tai cuộc đời đầy tính triết lý:
Trước vô cùng năm tháng
Thơ mình sương khói thôi!
Cám ơn nhà thơ đã cảm nhận giúp người đọc vẻ đẹp kỳ ảo của mưa xuân
đồng bằng Bắc Bộ thật điển hình!!!
một chút yên bình, một chút mờ ảo xa xăm, tôi như mơ màng đắm chìm trong cái mờ cái tỏ đó. Tác giả đã cho tôi thức tỉnh được cái rung cảm lay động về mùa xuân miền Bắc. Giờ đây khi đang sống trong cái nắng chói chang nơi phương Nam xa xôi tôi lại càng nhớ da diết hơn cái lạnh giá của mùa đông xứ Bắc, nơi thắp lên ngọn lửa ấm áp suốt tuổi thơ của tôi. Tôi nhớ quê hương, nhớ li sữa nóng mỗi mùa đông qua, để rặng tigon ánh thêm sắc hồng chào đón một mùa xuân kì diệu.