Dặn con
Tác giả: Trần Nhuận Minh
Chẳng ai muốn làm hành khất
Tội trời đày ở nhân gian
Con không được cười giễu họ
Dù họ hôi hám úa tàn
Nhà mình sát đường, họ đến
Có cho thì có là bao
Con không bao giờ được hỏi
Quê hương họ ở nơi nào
Con chó nhà mình rất hư
Cứ thấy ăn mày là cắn
Con phải răn dạy nó đi
Nếu không thì con đem bán
Mình tạm gọi là no ấm
Ai biết cơ trời vần xoay
Lòng tốt gửi vào thiên hạ
Biết đâu nuôi bố sau này…
Cửa Lục Thủy 13.11.1991
DẶN CHÁU ÔNG(HỒNG PHÚC)*
Ông ngoại Lê Sỹ Thiệp
Những điều trên sao lại dạy cho con
Hóa ra “tốt” cũng chỉ vì ích kỷ
Nếu anh chắc mình mãi giầu ngàn tỷ
Thì chắc gì anh thương kẻ ăn xin
Ông muốn chuyền con khát vọng
Niềm vui chiến thắng trong đời
Ông muốn dạy con cách chống
Cầu may, ngu dốt, rong chơi
Khi con đã có trong tay
Phép thần hô mây gọi gió
Sẽ chẳng gì làm con sợ
Và con đủ sức giúp đời
Đâu chỉ miếng cơm bố thí
Đâu chỉ dạy chó hiền lành
Lòng tốt mà chỉ có thế
Sẽ cùng nhau đắp chiếu manh
Nhường cơm cho kẻ ăn xin
Vì sợ khi mình cơ nhỡ
Con sẽ suốt đời lo sợ
Chỉ nghe sấm đã giật mình
Chỉ có học-học- học nữa
Và trăm ngàn việc tinh thông
Thấy ai ngã là mình đỡ
Còn mình đường thẳng ung dung.
27-7-2017