Tan vỡ
Tác giả: Dư Thị Hoàn
Mở ngăn kéo rồi, anh bỏ ngỏ
Bút viết xong không đậy nắp bao giờ
Ôi anh yêu, lơ đãng đến là
Con nai rừng của em…
Tất cả rồi dễ qua đi, qua đi
Chúng mình sẽ thành chồng vợ
Nếu không có một lần
Một lần như đêm nay
Sau phút giây
Êm đềm trên ghế đá
Anh không cài lại khuy áo ngực cho em
Tôi không biết từ bao giờ, mỗi khi nghe ai đó đọc bài thơ này, trong tôi lại dâng lên một nỗi niềm không nguyên cớ. Tình yêu vốn lãng mạn và dễ bỏ qua tất cả những lỗi lầm của người yêu nhưng nó không chấp nhận một sự lơ đãng đến vô lý. Người con gái khi yêu cần sự chăm sóc tâm tình của người yêu…
Cách đây hơn 20 năm rồi tôi tình cờ đọc được bài “Tan vỡ” của chị. Bài thơ ngắn nhưng có sức quyến rũ lạ kỳ. Tôi quên mất tên tác giả, chỉ biết rằng đấy là một cô giáo đang sống ở Hải Phòng.
Cuộc sống chật vật trôi đi nhưng đôi khi trong tôi lại hiện lên ký ức tình yêu đầu và cười một mình nghĩ đến lúc bật cúc áo người yêu ra…. nhưng sau đó bao giờ tôi cũng cài lại cẩn thận cho em. Vợ tôi thường bảo tôi là người vô tâm nhưng tôi tự hào rằng tôi còn chỉn chu hơn người đàn ông trong thơ của chị.
Bài thơ của chị theo tôi suốt 10 năm binh nghiệp và cho tới tận bây giờ, chỉ có một điều tôi nuối tiếc không biết tên tác giả.
Mỗi khi nhậu nhẹt với đám văn nghệ sĩ hoặc đồng nghiệp làm trong ngành xuất bản tôi đều tìm cách dò hỏi tác giả bằng cách đọc bài thơ ấy lên… chẳng ai biết cả.
Thế rồi cách đây mấy tháng vào Đà Nẵng, lại nhậu nhẹt và rồi khi lất khất lại đọc bài thơ ấy lên, lại hỏi có đứa nào biết về người phụ nữ này không?
Một ông bạn đồng niên mới quen cười vang: Dư Thị Hoàn, nói rồi hắn rút điện thoại di động bật hộp tin nhắn “sáng mai Darlin di uong cafe với Hoàn nhé”. Tôi run lên khi hắn hỏi ” mai có đi được không”
Chị là của hắn, thơ chị là của tôi, chị rủ hắn chứ có rủ tôi đâu.
Không biết hắn có nhắn cho chị lời mời của tôi không ?
Nếu tình cờ chị ghé thăm site này tôi vẫn muốn mời chị nếu có dịp ra Hà Nội đi uống cafe ở đầu dốc Bảo Khánh.
Hà Nội đầu mùa thu thật đẹp chị Hoàn ạ.
9/2009
Trai tim em chua bao gio het dai vi yeu….
Tình yêu,hạnh phúc là một thứ thật thiêng liêng…Người con gái có thể bỏ qua mọi lỗi lầm…những vụng về,khờ dại trong đời thường…Song Người con gái không thể bỏ qua thói vô trách nhiệm của người con trai khi đã tận hưởng…
Tình yêu của con người cao đẹp và cao thượng chính là ở đó…
Tính triết lý trong bài thơ rất lạ đầy nữ tính và như một lời thức tỉnh…
Cám ơn Chị
vâng tình yêu thực sự là thứ tình cảm đẹp đẽ. khi người ta yêu.người ta sẽ sẵn sàng hiến dâng tất cả.nhưng sự vụng vê và sơ tâm của người con trai thì la mọt điêu that đáng trách
Thế mới biết, những điều nhỏ mà không nhỏ trong tình yêu là như thế nào… Với phụ nữ là thế, và yêu thương mong manh là thế! Chưa chắc tình yêu tan vỡ bởi những điều lớn lao… nhưng lại có thể dễ dàng vào một ngày đẹp trời nào đó, bỗng thấy lòng nguội lạnh chỉ vì một điều tưởng chừng vô cùng nhỏ nhặt!
Chẳng biết làm sao, cuộc tình đã tan vỡ khá là lâu, thời gian dường như không trôi qua nó cứ dừng lại ở mọi khoảng khắc như a vẫn có bên đời vẫn nồng nàn và nóng bỏng trong vội vã… tôi đã yêu một tình yêu duy nhất là vậy và mãi mãi vẫn không thể yêu lại một lần nữa. 10 năm đã cách xa 10 năm nhưng tôi vẫn không tài nào yêu thêm 1 lần nữa, đọc thơ chị tôi càng sống lại với tình yêu cũ….. cuộc đời tôi lại tiếp tục cô đơn vì a đã mang theo tình yêu tôi ra đi mãi mãi