Viết tặng những mùa xưa
Tác giả: Trương Nam Hương
Hãy chỉ dùm anh hoa sữa phố nào
Thơm váng vất, nhớ thương nhòe hết cả
Anh quay về hoài niệm giữa chiêm bao
Chợt hoảng hốt cây đến mùa trút lá.
Hương hoa sữa phải một lần thơm quá
Bàn tay em ngây dại để anh cầm
Cái nóng ấm suốt mười năm mất ngủ
Sớm nay buồn nghe lạnh nhắc hồi âm.
Hãy chỉ dùm anh quán nhớ xa xăm
Cà phê đắng những vỉa hè Hà Nội
Lời nói yêu em môi thơm kẹo vừng
Hồi hộp trước khi mùa run rẩy đợi.
Chẳng phải mùa đâu em đang run đấy
Phập phồng trăng sau nếp áo đang rằm
Chẳng phải lời đâu kẹo vừng thơm đấy
Chúng ta còn quá trẻ trước trăm năm.
Hãy giữ dùm anh phố cũ rêu phong
Mùa đang rắc những yếu mềm đa cảm
Anh đang khóc cho ngày xưa lãng mạn
Thời hai ta nông nổi đã qua rồi.
Thơ Trương Nam Hương là thơ của tình yêu, nhưng thi nhân ít khi viết về tình yêu hiện tại. Nhà thơ thường đắm mình trong hoài niệm, nhớ thương, rồi tiếc nuối. Nói Trương Nam Hương là nhà thơ của hoài niệm, tôi nghĩ điều đó không có gì là vô lí. Anh thường hồi tưởng lại tuổi trẻ của mình bằng một cảm xúc chân thành với những vần điệu nhẹ nhàng phảng phất nét buồn của những tâm hồn đa cảm, làm xao xuyến trái tim người đọc. Viết tặng những mùa xưa là một trong những bài thơ hay như thế.