Có những lúc
Tác giả: Bùi Sim Sim
Có những lúc
buồn đến bồn chồn
lang thang không nơi an ủi
Có những lúc
tưởng như không đứng nổi
giữa chơi vơi sóng gió cuộc đời
lòng tê tái đơn côi
mình với bóng – ánh đèn hờ hững
Có những lúc
khát đến cháy bỏng
một niềm tin, một chút sẻ chia
một khoảng trời bình yên sau cơn mưa
anh bất chợt như thiên thần… thoáng hiện
Có những lúc
với bao điều… im lặng
Em một mình
anh đi đâu, nơi đâu ! ?
Đọc bài “có những lúc” sao em cũng thấy giống tâm trạng của mình nữa. Phải chăng tâm hồn em đa cảm nên nhìn đâu cũng thấy nỗi buồn giống mình? Có nhiều lúc thèm được sẻ chia, thèm được nghe một lời ai đó nói? Rồi cái cảm giác nhớ mà không dám nói nhớ, yêu mà không dám nói yêu, giận hờn hay ghen tuông cũng không được phép bày tỏ, tự giận mình, rồi lại giận người ta….Buồn đến cháy lòng.