Cỏ, chim sẻ và châu chấu
Tác giả: Hoàng Phủ Ngọc Tường
1.
Có nhiều khi tôi quá buồn
Tôi ước mong về ngồi dưới cội cây xưa
Em có nhắn điều gì theo lá rụng
Ký ức nào khẽ động vai tôi
Dáng ai như tôi đi qua cánh đồng
Thu nhặt lại mình trên ngọn gió
Giống như con chim sẻ nọ
Thu về từng cọng vàng khô
2.
Có nhiều khi tôi quá buồn
Tôi ước mong chung quanh chỗ tôi ngồi
Mọc lên thật nhiều cây cỏ
Cây xấu hổ đau gì mà rủ lá
Tôi gập người trên bóng tôi
Không nghe tiếng ai nói cười
Tôi còn ngồi chi đây một mình
Cắn móng tay từng ký ức mong manh
Giống như con châu chấu nọ
Gặm hoài lá cỏ xanh.
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc thành nhạc phẩm Nỗi buồn.
Dưới đây là phiên bản do Thùy Dung trình bày.
ĐỌC THƠ HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG
BÀI “CỎ, CHIM SẺ VÀ CHÂU CHẤU”
Tường đâu ý tứ gì hay
Hóa ra thơ thẩn hàng ngày vậy thôi
Nhà thơ chắc hết đề tài
Cớ sao lẩm cẩm làm bài thơ ni
Cào cào châu chấu làm gì
Còn thêm chim sẻ tiểu nhân rõ ràng
Người xưa quả nói không oan
Tha đồ rác rến cũng toàn bá vơ
Tại sao đời lại lôm côm
Dề tài thơ quả quá còn vu vơ
Từ xưa nổi tiếng tới giờ
Dải khăn sô Huế chẳng ngờ là đây
Nhã Ca vẫn nói những ngày
Chuyện đời nghe vậy biết nào đúng sai
Nhưng thơ chẳng chút chân tài
Đọc thì ráng đọc nuốt hoài không vô
Điệu vần sao quá tào lao
Tự do chẳng giống lẽ nào thơ xưa
Thôi về cắn cỏ ngậm vành
Hỏi con chim sẻ có cần điều chi
Hoặc con châu chấu nhiều khi
Rãi bầu tâm sự mới thì làm vui
Duyên cơ quả cũng đây rồi
Chuồng chuồng châu chấu tới hồi đều bay
NHÀ THƠ ĐẠI NGÀN
(10/01/16)