Người này và người đó
Tại sao ta chọn người này mà không là người đó
cũng như giữa nước chanh và tắc đá
vì thói quen hay vì điều gì mà chính ta nhiều khi cũng không rõ
để rồi ta trượt dài xuống vực sâu…
Ta chọn người này vì đã bước bên cạnh ta dài lâu
ta chọn người này vì một đôi lần ta được chia sẻ
ta chọn người này vì có một ngày mưa ta được về trong chiếc dù xa lạ
ta chọn người này vì nghĩ rằng ta đã mắc nợ
một điều gì đó không thể gọi tên…
Tại sao ta chọn người này… có lẽ ta cũng đã quên…
có những quyết định trong đời không cần những lí do chính đáng
ta gật đầu giản đơn như bao cái gật đầu khác
ta nắm một bàn tay mà không bận tâm nhiều đến cảm giác
rồi cứ thế bước đi…
Tại sao ta không chọn người đó cho một lần đổi thay
người đã khóc như trẻ con khi mơ về ta trong giấc ngủ
người đã nói dù có ôm hôn ta vạn lần cũng không đủ
cho tất cả thương nhớ này…
Ta không chọn người đó như không chọn một ngày mưa bay
(nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi ta yêu nắng ấm…)
ta không chọn người đó vì tin rằng cuộc đời quá rộng
(nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi cuộc đời nhỏ nhoi…)
Tại sao ta không chọn người đó cho nước mắt lẫn với tiếng cười
hay ta chọn người này để mong được bình yên mà sống
nhưng làm sao biết sóng gió thì nhạt nhòa hơn là câm lặng
làm sao biết bình yên không chứa đựng trong lòng mình vực thẳm
Giữa người đó và người này…
tại sao ta không chọn người đó
dù chỉ để một lần trong đời được biết hơi ấm bàn tay!
Sao lại ví vợ chồng như tắc đá và nước chanh
Sao lại cứ ăn năn vì sao đã chọn
Nếu khi xưa chọn người đó thì bây giờ
anh cũng lại sẽ tự hỏi vì sao
ngày xưa sao chẳng chọn người này
Thôi thì
Hãy nhìn vào hiện tại,
Hãy tự hỏi
vì sao trời hôm nay lại nắng
vì sao trời hôm nay mưa
Hãy làm mái hiên che hôm nay trời nắng
Hãy làm cái ô che hôm nay trời mưa
để nắng không làm sạm đôi má, xưa kia đã rất hồng
để giọt mưa không ướt lên mái tóc bờ vai,
mái tóc xưa kia đã rất đen mềm
bờ vai gầy xưa kia đã rất nên thơ
Và hãy dịu dàng nắm lấy
đôi bàn tay bây giờ thô ráp
Sẽ thấy được rằng chẳng ở người này hay ở người kia
mà ở ngay nơi mà mình có! hơi toả rất ấm nồng!
TTM
Vì sao em lại hỏi tại sao?
Em không hiểu, người này càng không hiểu
Vì sao em lại chọn người đó ?
Bỏ mặc người này với mối tình đậm sâu!
Em chọn người đó thế nào, có lẽ em đã quên…
Vào một ngày trời mưa tầm tã,
Em và người đó chung đường trong chiếc ô xa lạ.
Có người với chiếc ô kỷ niệm … lầm lũi bước theo sau.
Em đã chọn người đó vì sao,
Em không rõ, người này càng không rõ.
Chỉ biết rằng con tim có lý lẽ riêng của nó.
Em đã chọn người đó mà không phải người này
Em đã chọn tay người đó mà không phải là tay người này
Để đặt vào bàn tay em mềm mại
Bàn tay người này dần khô ráp và nứt nẻ
Vì mãi hoài không thấy một bàn tay.
Em đã chọn người đó bằng cái gật đầu giản đơn
Bằng tình cảm chân thành của một người con gái
Bằng tình yêu hồn nhiên và không chút gợn đục
Thì cớ sao giờ em hỏi tại sao?
Vì sao phải hối tiếc vì chọn người đó mà không là người này?
Nếu càn khôn có thể xoay tròn, đảo ngược
Liệu một ngày nào đó em có hỏi
Tại sao em không chọn người đó mà chọn người này ?
Ta không chọn người đó như không chọn một ngày mưa bay
(nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi ta yêu nắng ấm…)
ta không chọn người đó vì tin rằng cuộc đời quá rộng
(nhưng ta chọn người này cũng đâu phải bởi cuộc đời nhỏ nhoi…)
————> hay!
Tại sao ta không chọn người đó cho nước mắt lẫn với tiếng cười
hay ta chọn người này để mong được bình yên mà sống
nhưng làm sao biết sóng gió thì nhạt nhòa hơn là câm lặng
làm sao biết bình yên không chứa đựng trong lòng mình vực thẳm
~~> có lẽ đây mới là cốt lõi của vấn đề, điều tác giả muốn gửi gắm….
“hạnh phúc không phải là bình yên trôi lặng lẽ,hạnh phúc là trong giông tố ta tìm thấy bình yên”
Đùng hỏi vì sao?
vi co le mong muon binh yen qua lon, khong the doi dau voi gio mua nua roi du biet o do co nguoi minh yeu thuong that su