Em mong được trở về
Tác giả: Olga Berggoltz
Em mong được trở về trong giấc mơ anh
Dẫu trong mơ em không còn như ảnh
Em một thuở như cuộc đời, như chim, như nắng
Như tuổi thanh xuân, như hạnh phúc vô bờ
Anh bây giờ đã ở rất xa
Khoảng cách bao la xóa nhòa hình dáng
Chỉ còn lại trong tim nắm tro tàn ảm đạm
Không thể nào cháy lửa nữa đâu anh
Chỉ mình em có lỗi – chỉ mình em
Vì đã vội lìa xa anh quá sớm
Vì vẫn sống trái tim đầy kiêu hãnh
Sự khát thèm chẳng thể nào yên
Em mong được trở về trong giấc mơ anh
Dẫu trong mơ em không còn như ảnh
Em một thuở như cuộc đời, như chim, như nắng
Như tuổi thanh xuân, như hạnh phúc vô bờ.
Bài thơ của Olga Berggoltz đưa người đọc đến với cảm xúc của một cô gái khi đã xa người yêu của mình. Cái cảm xúc đau khổ, nuối tiếc đã đưa cô gái trở về với thế giới của sự hư ảo đến lạ lùng. Cô muốn gặp lại người yêu nhưng không phải ngoài đời thực mà lại là “trong giấc mơ anh”. Có phải vì chỉ trong mơ, trong khoảng không gian không có thực ấy, con người mới thấy được những gì đẹp đẽ và hạnh phúc nhất của mình. Để rồi người ta dám nói, dám thổ lộ những điều thầm kín, những ước mơ bé bỏng. Bởi “em” của thế giới thực và thế giới trong mơ đã là hai con người khác nhau, của hai thế giới khác nhau. Cô nhận mình đã có lỗi, vì đã lìa xa anh, đã để cho sự kiêu hãnh ngăn cản trái tim của mình. Đọc thơ thấy hiểu rõ hơn tâm trạng những cô gái đánh mất tình yêu, chỉ mong được trở về với “anh” dù là qua một giấc mơ.
Sao không thấy có bài “Mùa hạ rớt” vậy? Bài thơ này hay lắm mà!