Chia tay
Tác giả: Lưu Quang Vũ
Cho anh hái một nhành mi xanh biếc
Trong giây phút hai ta tiễn biệt
Nắng rụng vào khoé mắt thoảng bóng mây
Tơ buông tơ hay gió se qua tay
Theo khắp chốn đường anh xa tắp
Một nhành mi thôi làm sao mà gặp
Ở chân trời đang gọi không phân vân
Cây đâm chồi khúc nhạc mùa xuân
Bàn tay vẫy trong nắng nhoà xin chớ tiếc
Đời rất rộng không lo lẻ chiếc
Thôi đưa nhau đừng nhìn theo anh
Nước mắt đừng ướt buổi chiều xanh
Nỗi buồn ấy ai nào biết được
Đối với anh chỉ con đường phía trước
Buồn không cùng nhưng mà phải đi thôi
Cánh chim bay và tàu đã nổi còi…
Phút chia tay người yêu trên sân ga ( Cánh chim bay và tàu đã nổi còi ); Phải chia tay người yêu, lên đường đi hành quân : Điều mà Lưu quang vũ không hề muốn ! ( sau này anh đã tìm cách ra được khỏi QĐ ), vì vậy có câu : Nỗi buồn ấy ai nào biết được ; hoặc: Buồn không cùng nhưng mà phải đi thôi ; Bài Chia tay này còn thiếu hình ảnh ( khi chia tay ), so với một số bài thơ khác, nhưng có sự chân thật, có cả sự lạc quan trong bi quan (Bàn tay vẫy trong nắng nhoà xin chớ tiếc, Đời rất rộng không lo lẻ chiếc ) ; Phải chia tay người bạn ra đi với con đường người khác ” chọn ” cho mình, mà mình không hề muốn, nhưng vẫn phải đi, phải đi, nếu không đi : Nhà tù đang đợi đó ! Đi vẫn đi nhưng vẫn luôn nhìn thẳng vào cuộc đời với lòng nhân đạo sâu sắc !
ANH NHẶT NHẠNH CHÚT NHỚ THƯƠNG CÒN LẠI
GỬI CHO EM VỚI ĐÔI CHÚT GIẬN HỜN
CÓ GÌ CHUNG ANH GỬI EM HẾT THẢY
ANH CHỈ CÒN MỘT NỖI CÔ ĐƠN