Dặn con gái
Tác giả: Đoàn Thị Lam Luyến
Bẫy tình sa phải chăng con?
Đã anh sâu mắt lại còn rậm râu
Quê thì tận đẩu tận đâu
Tình trường tranh giải vàng thau có thừa
Cải già khéo ủ thành dưa
Bưởi mong nắng rám, mía chờ hanh heo
Nhà nghèo xin giữ nếp nghèo
Cành cao xin chớ có trèo, sẩy chân
Người hay cử chỉ ân cần
Ngọt ngon đầu lưỡi, kẻo dân lọc lừa
Cuộc đời mẹ lắm bàn thua
Chỉ mong con có nước cờ chắc tay
Còn như phận mỏng đức dày
Cầu cho trời độ cơ may một lần
Mẹ xin đổi lấy phong trần
Để duyên con được mười phân vẹn mười
Mẹ thương con thì dặn vậy thôi chứ chẳng biết nước cờ nào là chắc tay cả .đọc bài này tôi nhớ đên câu người ta dặn Thúy Kiều TÌM NƠI XỨNG ĐÁNG LÀM CON CÁI NHÀ làm đau đầu cả đời Kiều!
Đời con đi lại vết xe đổ của mẹ..=.=…thường là vậy…như là di truyền ấy…dù mẹ có kinh nghiệm (đau thương) thì cũng không thể truyền trực tiếp cho con dc…để con tự học dù rằng sẽ rất khó đấy…