Mùa bão lũ
Tác giả: Nguyễn Phan Quế Mai
Mùa bão lũ
Cha chống lại căn nhà
gió tốc liêu xiêu
Mẹ xốc lại đôi quang gánh
quằn nặng nỗi lo
Con thu mình co ro
giấc mơ sũng ướt
Mùa bão lũ
Nhòa ranh giới giữa trời và nước
Bà run run ôm kỷ vật
nếu lụt, biết cất chỗ mô?
Ông đau đáu dõi chân trời xa
con trai mình vẫn ở trên tàu đánh cá
Mùa bão lũ
Em đi học đôi chân trượt ngã
Sách vở uớt nhòe nước mắt nước mưa
Cô gầy hơn trong tiếng giảng bài trưa
Tiếng giảng bài
cố át tiếng cuồng phong trời đất
Mùa bão lũ
Thuyền như lá
Mạng nguời là cỏ
Nhà cửa là rơm
Miếng cơm
trộn với bùn và nuớc
Mùa bão lũ
Chúng ta, chúng ta có thể làm gì được
Ngoài việc gửi vài trăm ngàn đồng hỗ trợ nạn nhân?
Ngoài việc cảm thấy đắng miệng trong những bữa cơm
khi xem chương trình thời sự?
18/8/07
Đã bao năm nay, người Việt Nam chứng kiến bảo lũ quá nhiều, nhưng tình con người có bao giờ bị xối mòn, tôi thấy dường như trong đó là trái tim nòi giống. Tôi yêu thơ nhiều mà chưa hay bình luận, tôi thấy đỡ buồn khi làm gì đó giúp dân mình. Trong gió giông người bết tựa nươn, thì trên đời đâu còn gì quí bằng tình thương và chia xớt! Tôi thấy nhiều và bây giờ mới được xớt chia tình cảm! Trên diễn đàn, tôi nhập chung tình bạn, ra ngoài đời tôi chung một đôi tay, thấy người đời vui như son đậm tim này!