Thất bát yêu
mùa rỗng
thực đơn ghi:
năm chục ngàn một em đàn bà
(18 tuổi, dân miền Tây dạt dào sông nước!)
trong khi đó, ba đồng một đống đàn ông tứ xứ, kiến không thèm tha!
chân cầu Thị Nghè
Mỵ Nương chết đuối
Trương Chi bỏ đò lên bờ đi ăn mày qua ngày chút cháo
chàng hát nhạc sến nghe cũng mùi
chàng đàn guitar điện nghe cũng não nề
chàng uống thuốc độc ba lần không chết
chàng chích xì ke vài lần không thấy nghiện
chàng quen hơi thuốc lá trên miệng gái mãi dâm…
nhưng giữa khuya, có khi chàng bật dây, gào lên:
– Mỵ Nương ơi, bơi đi!
và khóc.
váy xoè màu mạ non, em hát thật buồn
đêm dài ngược sáng
buổi chia ly trời mưa rất sến
thơ anh còn sến hơn mưa
anh học Bùi Giáng làm thơ điên điên
người ta dán lên làm khẩu hiệu tuyên truyền
anh học Trương Chi cạo mặt xin tiền
người ta nghi ngờ anh còn xài được.
ba đồng đàn ông, đàn bà nó nhặt
mùa rỗng rạo tình
vứt xác bờ kênh
trong giấc mơ thằng bé đêm đêm,
bà ngoại trệu trạo hai hàm răng giả, vừa nhai kẹo cao su vừa kể chuyện cổ tích:
… Ngày xửa ngày xưa… có chàng Trương Chi!