Gửi bạn Chi Lê
Tôi chưa gặp bạn lần nào
Mà nghe thơ bạn lòng sao bồi hồi…
Bạn yêu đất nước của tôi
Trong trong dòng suối, mây trời xanh xanh
Yêu bao bạn nhỏ hiền lành
Nụ cười hé mở, mắt xanh ánh trời
Giặc Mỹ nó đến nước tôi
Búp bê nó giết, bao người nó tra
Nó bắn cả cụ mù lòa
Nó thiêu cả bé chưa và được cơm
Bạn ơi ai chẳng căm hờn
Làng tôi thêm lượt lên đường tòng quân
Miền Nam thắng trận Đông Xuân
Miền Bắc bắn rụng hàng ngàn máy bay
Chúng tôi đến lớp ngày ngày
Mũ rơm tôi đội, túi đầy thuốc men
Ao trường vẫn nở hoa sen
Bờ tre vẫn chú dế mèn vuốt râu
Chúng tôi chẳng sợ Mỹ đâu
Vẫn vui vẫn hát những câu rộn ràng
Bao giờ bạn đến Việt Nam
Bạn xem Mỹ chết, bạn thăm Bác Hồ…1
- Miraya Hilimet 15 tuổi ở Santigo Chi Lê có bài thơ “Bức Thư Ngỏ Gửi Việt Nam” được đăng trên báo Thiếu Niên Tiền Phong số 524:
Việt Nam
Đẹp tựa dòng suối trong
Trái tim hồng chảy máu
Bởi cuộc sống các bạn
Đau thương vì bom đạn
Của kẻ giết người
Nhưng đôi bàn tay
Vẫn không ngừng tranh đấu
Người bạn nhỏ Việt Nam
Vắng nụ cười trên môi
Bạn không có bát cơm
Để xua cái đói xanh người
Bạn thiếu cả cốc nước
Để đuổi cái khát
Việt Nam! Việt Nam yêu dấu
Tôi dù ở nơi xa
Vẫn gần gũi với nhau, người tranh đấu
Tôi kêu gào thiết tha
Cả thế giới đòi thét vang
Tự do
Hạnh phúc
Cho Việt Nam… [↩]