Gửi bạn bè làm xong nghĩa vụ
Mai mầy về thành phố dang rộng tay
Đón mầy và đón bao thằng đã làm xong nghĩa vụ
Mai mầy về bình yên trong giấc ngủ
Có nhớ bạn bè biên giới ướt sương đêm
Có nhớ tụi tao khao khát hôn lên mái tóc mềm
Của con gái một thời thương nhớ nhất
Mầy về mùa mưa, quần áo không lấm lem bùn đất
Dép sa-bô gõ trên phố chiều vàng
Quen tính hay đi mầy cỡi xe đạp lang thang
Có nhớ tụi tao cởi trần đi phục.
Hãy mở mắt ra nhìn đời trong đục
Nhìn thật bao dung và cũng thật ra người
Hãy nhớ trong gian lao tụi mình vẫn cười
Trong thiếu thốn vẫn kiên trì khắc phục
Đừng chùn chân nếu chạm vào tiêu cực
Dấu ấn chiến trường nào dễ phôi phai.
Mai mầy về với người yêu trong tay
Hãy hôn giùm tao những nụ hôn đời lính
Hãy nói giùm tao trong phút giây trầm tĩnh
Rằng: cảm ơn nàng đã yêu lính biên cương
Gặp cô gái nào mầy thấy dễ thương
Hãy chào giùm tao nụ cười mong nhớ
Mầy đã trải qua những đêm nằm trăn trở
Cái riêng trong lòng đã chia sẻ cho nhau
Vết thương nào không quằn quại cơn đau
Lại mơ thấy đôi tay mềm chăm sóc
Tụi mình con trai lúc lòng chùng, chực khóc
Đâu phải yếu mềm khi vuốt mắt bạn thân.
Mai mày về đi dưới phố cây xanh
Nếu gặp nắng đừng đưa tay che vội
Hãy nhớ tụi tao trầm mình trong nắng đội
Khát dòng sông như khát thuở thanh bình
Phố lên đèn, ánh điện sáng lung linh
Có nhớ tụi tao bên này đêm – bóng – tối
Mấy tháng ròng giọt dầu hôi không biết tới
Nên rất trẻ thơ muốn trăng sáng bốn tuần.
Mầy về ra nông trường, vào xưởng máy hay cơ quan
Hãy làm việc bằng tinh thần người lính
Cái thiếu ở chiến trường mày đâu cần làm sổ tính
Hãy làm thật nhiều sản phẩm giúp tụi tao.
Mai mầy về thành phố rợp cờ sao
Tao lại nhớ năm xưa tụi mình đi phấn khởi
Buổi tụi mình lên đường, chưa rõ bài Em vẫn đợi
Nên tay cô gái nào đứng vẫy mãi theo xe
Và thư đến với tụi mình trong rừng khộp, rừng le
Thành sức mạnh trên đau lê xuất kích
Mầy đi xi-nê có nhớ những lần bám địch
Nòng thép dài thay tay mát bàn tay
Tiễn mày về, gió lốc, bụi mù bay
Cho tóc rợp bám đầy đường ít nắng
Trung đội thiếu mầy tao càng thấy vắng
Nhưng vững tin đội ngũ vẫn có mầy
Tao chừ còn nặng nợ với cỏ cây
Nên chẳng biết nói sao cho thấy rõ.
Đất nước mình: hoà bình và súng nổ
Ở mặt trận nào cũng cần có lòng tin
Trong thời đại tụi mình đấy nước sẽ bay lên
Bằng trí tuệ và mồ hôi tuổi trẻ
“Vì nhân dân quên mình ” bài hát dậy trong lòng mới mẻ
Mai mày về tao xin gởi bài thơ.
Hai mươi bốn năm rồi.được đọc lại bài thơ củalính!
Thấmthía qúa những gì mình làm được,và những gì mình vẫn chưa làm nỗi với tâm tư đồng đội mình nhắn gửi.
Bởi lúc ấy mình còn tại ngũ ở.c.truờng.cuộc chiến với x.hội toàn màu hồng.rời c.trường,t.gian đầu vẫn vậy.nhưng đằng đẵng t.gian mình mớicảm nhận hết giá trị cuộc sống.cảm ơnbạn tải được nhiều bài thơ về lính để mình được đọc lại chính mình ở c.trường nhé!
Là nữ c.sĩ quân y ở c.trường.đây là bửu bối gối đầu nằm,cũng như bao c.sĩ khác!qúa yêu thích mà tâm đắc qúa đi chứ!cha mẹcùng là”lính”cùng đồng đội với nhau.và tất nhiên đã cùng tâm đắc chia sẻ!cùng đọcnhau nghe:cùng chia nhau những:vui_buồn;sướng_khổ;hưng_phấn;đau_lòng;khổ_tâm!củaxãhội dù ở c.trường;hay với c.sống giữa đờithường!trong c.tranh hay thời hòa bình,đều có đặc thù riêng.nhưng gia đinh chúng tôi được cộng lại trong một nhà!thử hỏi chúng tôi ko vui,ko hạnh phúc làm sao được chứ!và cả hãnh diện lớn nữa.cảm ơn rất nhiều c.trình cho tôi được c.sẽ nha!
Đọc:”mỗi mùa xuân thêm một lần nói dối”củatg Trần trung Đạo.tôi thương má tôi quá.nhớ lại thời ấy.du ko phảilà 9 năm với tôi có7 năm thôi;7năm cũng đủ để má ngong trông lắm rồi.Tôi cũng chẳng nói dối má điều gì.Thế nhưng,anh trai tôi cũng là lính c.trườngK.chẳng cái tết nào có mặt anh em tôi.má mòn mỏi,lam lũ và ngóng con.ôi!má yêu thương!đã cóbạn; đồngđội con thấu hiểu tình cảnh má con mình.tấm lòng cua lính như con của má nè!nhưng… má có còn để nhận đuợc đau.thời gian dài con cô độc,vì bộn bề của cuộc sống.vì sự sinh tồn của người lính chân chính.con ko được sự sẻ chia.giờ đâygầnhết cuộc đời con mới đủ đ.kiện,có người đồngcảm sang sẻ.cảm ơn đồng đội tuyệt vời của tôi!
Đọc thơ lính, kỷ liệm dâng về: những khúc By tráng Ngẹn lòng , nước mắt trào .cực khổ đo được không Phạm Sỹ Sáu ,