Ơi em!
Hà Nội nhỏ như bàn tay con gái
Nhỏ như tay em trong tay anh
Dù cách nhau hai đầu thành phố
Chỉ một cú phone, anh hiện nguyên hình.
Em hãy là Alađanh nghe em
Miết tay qua vài con số
Ở đầu kia thành phố,
Anh: Thần Đèn, hiện ra.
Xe cuốc của anh nhãn hiệu Hon-Da,
Chữ mất dấu của danh xưng Hòn Đá,
Ngày tuột xích lẻ trăm tám lần,
Vành con đảo trái tim hình chiếc lá.
Em đừng lo, cứ tuỳ tiện lên ngồi
Xe có nhạc “Hai-Tai” loại xịn
Anh sẽ hát “Áo lụa Hà…Thành”
Và tóc ngắn sẽ làm nhau bịn rịn.
Hà Nội nhỏ, xe cuốc thì nhanh
Vòng vèo một chút hết veo các phố
Thì em ạ, cứ rẽ vào nỗi nhớ
Sự rộng dài của anh lúc không em.
Hà Nội nhỏ như bàn tay con gái
Nhỏ như tay em trong tay anh
Chiều nay Hồ Gươm biếc xanh
Cứ nhắc anh hoài về một thời để mất
Một thời của biết bao điều rất thật
Thật như là em đã yêu anh…
[…] Posted on May 29, 2010 by ladycoucou Ơi em! Tác giả: Hoàng Anh Tú Tháng […]
Lâu lắm mới đọc lại bài thơ này, mà cảm xúc vẫn chứa chan như cách đây 6 năm, như khi vẫn là cô bé với đôi mắt to tròn ngơ ngác…