FF3
Nắm lấy tay em, nắm chặt tay em
Chúng mình đi cùng nhau 9 vòng quanh đền cổ
Để mãi mãi không gì có thể…
Nắm chặt tay em
Và leo lên hàng trăm bậc thang bỏng rát
Dưới những tượng Phật chỉ còn thân, còn tay, còn mắt
Em thấy quá đủ đầy
Vì còn anh
Nắm chặt tay em, nắm lấy tay em
Miệng cùng nguyện cầu Nam mô Thích ca mâu ni Phật
Chuỗi hạt trên cổ em, chuỗi hạt trên tay anh
Sao đều đen và trong văn vắt?
Để em giúp anh thắp một nén tâm thành
Dưới đức Phật thiêng kính
Trong bóng tối thâm u và mùi hương huệ trắng
Anh đã cầu xin những gì?
Anh đã cầu xin cho ai?
Mà mồ hôi trên trán Phật lấm tấm?
Nắm chặt tay em, nắm lấy tay em
Hãy dắt em tới dưới tán bồ đề kia
Hãy để em nhìn vào tận sâu bí mật
Dù chỉ bằng im lặng
Trong hoàng hôn Prambanan phế tích
Giữa Borrobudur hoang tàn
trên mảnh đất của ngàn cơn động đất
xin anh đừng rời tay em…
Thơ hay. Tác giả giàu kiến thức quá, từ Ấn qua Java, rồi trở về Nhật. 🙂