Lỡ hội
Chị Hai, chị Ba thương gối mỏi đêm dày
Trầu son để ngỏ lời miệng thế
Anh Tư gom men nếp ruộng
Dồn xuống đáy nồng
Dằn lòng Giêng Hai bỏ không
Này kia!
Câu hát đun đẩy sóng
Bồng bềnh dựa lưng đong đẩy lưng
Chị Tư hát đến ngày mạ trổ
Chị Năm gánh lúa theo chồng…
Người hoá trăng treo bến lạ
Nửa đời tìm hội… Chị Hai có về không?
Này kia!
Giếng liền anh thả bống
Luống trôi duyên bạc yếm hồng
Sớm nay, cầu cong lắt léo
Người tìm hài cườm hay gót son?
Sao mãi để chập chờn cánh bèo!
Sao cứ ngờ mạ xuân còn non!
Cột dọc kèo ngang vênh miệng thế
Rêu hoang lẩm nhẩm duyên thề
Liền chị có qua đình bén lại
Ba quan thuyền nan đi không về?
Ba gian gió thốc gối tay nằm mê?
Câu ca giăng hai mối mải chờ
Rụng với hoa sân rêu ngậm chuông hương khói
Rồng hạc về trời, mây mở
Sấm rền mầm mạ lúa đòng
Ngập ngừng lưng thì Giêng Hai mới
Hồi xuân xưa đong đưa à ơi!…
22/1/2001