Tôi mang Hồ Gươm đi
Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Sao Hồ Gươm biết tôi chia xa?
Mà run cho mọi bóng cây nhòa
Mà im im hết nghìn tăm cá
Mà thở chiều lên khắp cỏ hoa
Gió níu hoàng hôn xuống đáy tranh
Lá rụng, trời xao động cổ thành
Đổi dòng, sông gửi hồn ngưng đọng
Mượn hồ trả kiếm lại trời xanh
Tôi muốn mang hồ đi trú đông
Mà không khiêng vác được sông Hồng
Mà không gói nổi heo may rét
Đành để hồ cho gió bấc trông !
Sao Hồ Gươm biết tôi ra đây ?
Mà thương ôm bóng kẻ lưu đầy
Mà lau đôi mắt tôi bằng sóng
Mà cả trời kia xuống hết cây …
Hà Nội 1998
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc thành nhạc phẩm Tôi muốn mang Hồ Gươm đi.
Dưới đây là phiên bản do Tấn Minh trình bày.
Hà Nội trong thơ TMH thật đẹp và quyến rũ. Tôi thích khổ thơ yêu thương HN đến cháy bỏng của ông;
Tôi muốn mang hồ đi trú đông
Mà không vác được sông Hồng
Mà không gói nổi heo may rét
Đành để cho gió bấc trông…
Nhạc và lời ca như đưa người nghe chìm trong một HN hiện hữu,hư ảo làm cho con người càng yêu quý thủ đô hơn…