Đàn bầu
Tác giả: Lữ Giang
Tặng anh Nguyễn Đình Phúc
Lắng tai nghe đàn bầu
Ngân dài trong đêm thâu
Tiếng đàn như suối ngọt
Cứ đưa hồn lên cao.
Tiếng đàn bầu của ta
Lời đằm thắm thiết tha
Cung thanh là tiếng mẹ
Cung trầm như giọng cha
Đàn ngày xưa não ruột
Có người hát xẩm mù
Ôm đàn đi trong mưa…
Mưa hòa cùng nước mắt
Đưa hồn ta lên cao
Đàn bầu làm suối ngọt
Tình yêu quê dâng trào
Thay cho dòng nước mắt.
1956
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Nguyễn Đình Phúc phổ nhạc thành nhạc phẩm Tiếng đàn bầu.
Dưới đây là phiên bản do Trọng Tấn trình bày.
Bài thơ này đã được phổ nhạc thành bài hát “Tiếng đàn bầu” rất phổ biến mà ca sỹ Trọng Tấn là một người trình bày hay nhất theo cá nhân tôi. Thica.net có thể đưa bài thơ này vào nhóm các bài thơ được phổ nhạc. Thân.
ĐỌC THƠ LỮ GIANG,
BÀI “ĐÀN BẦU”
Bài thơ lạt như nước
Có gì đâu đàn bầu
Cố ráp vần lựa chữ
Ngôn ngữ chỉ cầu âu
Đàn bầu ôi đàn bầu
Chỉ một dây vẫn đủ
Như tình tự dân giả
Vang lên muôn sắc màu
Một sợi dây xuyên suốt
Ngàn xưa đến ngàn sau
Dẫu âm thanh não nuột
Nhưng không gợi niềm đau
Mượt mà là thế đó
Nào khác chuyện trầu cau
Toát lên hồn dân tộc
Mỗi khi nghe đàn bầu
Tâm hồn khi ai oán
Tiếng ngân thật thảm sầu
Tâm hồn khi diệu vợi
Đàn bầu lại lắng sâu
Thật cây đàn muôn thuở
Giản dị song dài lâu
Chỉ một dây thành đủ
Năm ngón tạo đàn bầu
Ôi cây đàn điệu nghệ
Khi nghe trong đêm thâu
Thời gian chừng chựng lại
Không gian thành một màu
Tiếng đàn luôn muôn điệu
Chỉ cần nhấn nhá thôi
Quả dây đàn tuyệt diệu
Việt Nam cây đàn bầu
NHÀ THƠ ĐẠI NGÀN
(17/01/16)