Sương mù
Tác giả: Nguyễn Ngọc Tư
Chân lý ngủ mê,
vào cái ngày sương mù ấy
lá đang xanh hay đã phai màu?
hoa bạc đầu hay sắc tím vẫn nhói sâu?
Đường thăm thẳm vô biên, hay đường chỉ năm ba bước?
Mây lang thang trên vai, hay không bao giờ ta tới được
trời cao?
Mắt tôi vừa rụng giọt sương
hay nước mắt cất lời?
Người còn ở bên tôi
hay người để tình trôi?
Thênh thang thênh thang sương rơi,
trần gian còn có người?
Những câu hỏi liêu xiêu hư thực,
trong ngày sương thức giấc
nuốt vào lòng nó sự thật giống như sự thật
Tin còn có vành tai, nhờ lạnh buốt
Tin còn có bàn tay, vì lạnh buốt
Mặt trời ơi mặt trời ơi,
Cũng có khi tôi nhớ người…
mù sương trên tận đại ngàn
trăm năm ôm mớ bẽ bàng về đâu ?
rủ nhau đấm đá ,mặt ngầu …
để rồi ngồi lại bàn nhau cái tình …