Chỉ có sóng và em
Tác giả: Xuân Quỳnh
Đã xa rồi căn phòng nhỏ của em
Nơi che chở những người thương mến nhất
Con đường nắng, dòng sông trước mặt
Chuyến phà đông. Nỗi nhớ cứ quay về
Đêm tháng năm hoa phượng nở bên hè
Trang giấy trắng bộn bề bao ký ức
Ngọn đèn khuya một mình anh thức
Nghe tin đài báo nóng lại thương con
Anh yêu ơi, hãy tha lỗi cho em
Nếu đôi lúc giận hờn anh vô cớ
Những bực dọc trong ngày vất vả
Làm anh buồn mà em có vui đâu
Chỉ riêng điều được sống cùng nhau
Niềm sung sướng với em là lớn nhất
Trái tim nhỏ nằm trong lồng ngực
Giây phút nào tim đập chẳng vì anh
Một trời xanh, một biển tận cùng xanh
Và gió thổi và mây bay về núi
Lời thương nhớ ngàn lần em muốn nói
Nhưng bây giờ chỉ có sóng và em…
Quá đỗi bình dị và đằm thắm. Hạnh phúc gia đình thực sự rất đơn giản. Một chút chia xẻ, một chút quan tâm… Lắng nghe và đồng cảm…
Xuân Quỳnh thật tài tình khi sử dụng những ngôn từ giản dị để giúp người đọc hiểu được những triết lý lớn lao. Biết bao người phụ nữ Việt Nam mong muốn mượn lời Xuân Quỳnh để nói với chồng mình :
Anh yêu ơi, hãy tha lỗi cho em
Nếu đôi lúc giận hờn anh vô cớ
Những bực dọc trong ngày vất vả
Làm anh buồn mà em có vui đâu…
Mình yêu thơ Xuân Quỳnh, những lúc buồn, đọc thơ Xuân Quỳnh thấy lòng mình dịu lại, chỉ tiếc rằng nguồn thơ Xuân Quỳnh đã ngừng chảy quá sớm.
Đúng là thơ Xuân Quỳnh rất giản dị,dễ hiểu dễ di vào lòng người.Dù ở lứa tuổi nào đọc thơ chị cũng nhớ và tâm hồn tự nhiên sáng láng hơn…
“Trái tim nhỏ nằm trong lồng ngực
Giây phút nào chẳng đập vì anh”
Một cách nói chân thật,đơn giản mà đi vào lòng người một cách tự nhiên như ta đang khát cần uống nước vậy…
Thơ của Xuân Quỳnh đã đạt được sự bình dị giữa hoa mỹ và mọc mạc chăng?
thật sâu sắc khi đọc thơ của xuân quỳnh nếu như chị còn thì thật tuyệt vời