Vạn lý tình
Tác giả: Huy Cận
Người ở bên trời ta ở đây
Chờ mong phương nọ ngóng phương này
Tương tư đôi chốn tình ngàn dặm
Vạn lý sầu lên núi tiếp mây
Nắng đã xế về bên xứ bạn
Chiều mưa trên bãi nước sông đầy
Trông vời bốn phía không nguôi nhớ
Dơi động hoàng hôn thấp thoáng bay
Cơn gió hiu hiu buồn tiễn biệt
Xa nhau chỉ biết nhớ vơi ngày
Chiếu chăn không ấm người nằm một
Thương bạn chiều hôm, sầu gối tay.
ĐỌC BÀI THƠ “VẠN LÝ TÌNH” CỦA
NHÀ THƠ HUY CẬN
Bài thơ quả thật ôm vần điệu
Như bức tranh xưa vẽ mực Tàu
Đọc đến tưởng chừng hồn cô quạnh
Bâng khuâng nào khác ruột lòng đau
Gió mây thoang thoáng hơi thơ vắng
Như gợi lòng ai khiến dạ sầu
Quạnh quẽ âm vang tình tưởng nhớ
Mơ hồ tâm thức lúc xa xôi
Lời hay ý thoát nhưng vô định
Trăng sáng mây che quả bồi hồi
Ai biết người xưa từng một thuở
Mơ màng trong mỗi bước chia phôi
Đọc vào cảm được nhưng không tõ
Giống khúc nhạc sầu chỉ thế thôi
Thi hứng kiểu đây thường Huy Cận
Nhưng một bài thơ đạt ý đời
NHÀ THƠ ĐẠI NGÀN
(08/01/16)