Chán chộ
Tác giả: Phùng Quán
Mới bước chân ra
Anh đà quay lại
Mặt em anh chộ1 cả ngày
Anh không chán răng anh…?
Nói chi mà lạ rứa em
Có khi mô con chim bay chán trời xanh
Con cá lội chán nước
Ngọn lửa chán củi cành?…
Chỉ khi mô
Con sông chán chảy
Ngọn gió chán thổi
Cây đờn chán dây
Bàn tay chán ngón
Cái nón chán quai
Vừng trăng chán soi
Rễ cây chán đất
Đến lúc chừ
Anh mới chán chộ mặt em
(Trích Trăng Hoàng Cung)
- Tiếng địa phương: Ngó, thấy [↩]
Cô đọng và sâu sắc trong cách thể hiện.Thơ Ông có cách nói rất độc đáo không lẫn vào bất kỳ ai!
Hình như Phùng Quán dùng phương pháp liệt kê sự việc…để làm thăng hoa tình yêu của mình với người mình yêu quý! Từng dẫn chứng so sánh sự vĩnh cửu của mọi sự vật để minh chứng một tình yêu bất diệt trong ông là không thể thay đổi
Bài thơ tình mang thành vẻ đẹp lấp lánh,chỉ cần đọc một lần là nhớ… và rồi lại muốn đọc lại những điều ông đã mói.
Đó chính là tài thơ…
Cô đọng và sâu sắc trong cách thể hiện.Thơ Ông có cách nói rất độc đáo không lẫn vào bất kỳ ai!
Hình như Phùng Quán dùng phương pháp liệt kê sự việc…để làm thăng hoa tình yêu của mình với người mình yêu quý! Từng dẫn chứng so sánh sự vĩnh cửu của mọi sự vật để minh chứng một tình yêu bất diệt trong ông là không thể thay đổi
Bài thơ tình mang vẻ đẹp lấp lánh,chỉ cần đọc một lần là nhớ… và rồi lại muốn đọc lại những điều ông đã mói.
Đó chính là tài thơ…