Vòng xoáy
Úp mặt vào ngày
Ngày cuốn em đi bằng email, điện thoại
Những con chữ chạy
Đuổi theo em theo em
Úp mặt vào đêm
Cơn mê chập chờn mộng mị
Ngắn ngủi thời gian
Tiếng thở đều thúc giục sợi tóc lại xanh, cho những lo toan lại chìm xuống đáy
Ngày mới
Email điện thoại đuổi theo em theo em
Hổn hển những công việc không tên
Em không kịp ngước nhìn mùa thu đang vàng dần qua cửa
Không kịp ngắm lá bàng thắp lửa
Đốt cháy mùa Đông rồi tự đốt cháy mình
Tế bào thời gian như những sinh linh
Khắc khoải chết dần trong vòng quay thói quen vô thức
Ký ức rong rêu ngăn tình yêu
Buổi sáng đuổi bắt buổi chiều
Email đuổi bắt họp hành, điện thoại
Tiếng chim gù buổi sáng vuột khỏi tay xa vời, xa mãi
Cổ vật ngày mới ngắm bình minh
Tíctắctíctắctíctắctíctắctíctắctíctắctíctắctíctắctíctắctíc….
…Thèm một ngày úp mặt vào anh
Nghe bình yên vỡ òa trên sóng trắng…
Đọc thầm bài thơ “Vòng xoáy” của Nguyễn Phan Quế Mai tôi tưởng như nghe tiếng mình vang vọng trong khoảng không trung cao xa và tưởng như chính mình đang bị choáng ngập trong cơn bão lụt của thời đại… đọc song lại muốn lặp lại và lặp lại để thưởng cho mình những dây phút hạnh phúc bởi ý lạ và những lời hay.
Tình cờ đọc được bài thơ. Ngỡ như thấy mình trong đó. Cũng thèm được một ngày bình yên trong vòng xoáy của cuộc đời. Cảm ơn tác già.