Đợi
Tác giả: Hoàng Trần Cương
Anh mong mà chưa thấy
Anh tìm mà không ra
Chiều như là em vậy
Càng trông càng thẳm xa
Chút nắng vàng cuối hạ
Ngẩn ngơ giữa trời đông
Mặt anh buồn như đá
Ai vứt ra ngoài đồng
14/2/1992
Anh mong mà chưa thấy
Anh tìm mà không ra
Chiều như là em vậy
Càng trông càng thẳm xa
Chút nắng vàng cuối hạ
Ngẩn ngơ giữa trời đông
Mặt anh buồn như đá
Ai vứt ra ngoài đồng
14/2/1992
Chút nắng vàng cuối hạ
Ngẩn ngơ giữa trời đông
Một lần tiếp xúc với bác Trần Cương, thấy bác rất hiền và khiêm tốn nhưng dường như trong bác còn có cái gì đó mãnh liệt và tha thiết của cát bụi miền Trung. Ra khỏi cái không khí sâu lắng của “Trầm tích” (miền Trung); đến với “Đợi”, ôi, vẫn là bác Trần Cương đấy thôi…