Màu áo rêu xanh
Tác giả: Lệ Thu
Chỉ những lúc gian nguy mới rõ tấm lòng người
hoặc phản trắc, hoặc vô cùng cao cả
tưởng đã quên nhau
tưởng đã thành xa lạ
năm tháng đi qua
kỷ niệm một thời.
lúc bom rơi
khi chiếu đất màn trời…
vẫn người lính – vẫn những người lính ấy;
Mảnh đất miền Trung
những mẹ già run rẩy
cơn bão tràn qua
mưa, lũ mịt mùng…
Đã xa xôi dấu tích những căn hầm
ngày mẹ nuôi giấu các con trong lòng đất
giờ mẹ đứng chênh vênh trên nóc nhà
giữa bốn bề nước ngập
mái lá dập dềnh
căn nhà nhỏ cuộn xoay…
Những chàng Sơn Tinh đâu đây
màu áo rêu xanh của một thời trận mạc
tay bế mẹ xuống thuyền
tay gạt phăng rêu rác
đem tính mạng cứu người
anh đâu nghĩ tuổi tên!
Dẫu chín tầng ai đó muốn quên
anh vẫn nhớ trái tim trong lồng ngực –
trái tim của muôn đời
Vì dân, vì nước!