Gửi nắng cho em
Anh ở trong này chưa thấy mùa đông
Nắng vẫn dỏ, mận, hồng, đào cuối vụ
Trời Sài Gòn xanh cao như quyến rũ
Thật diệu kỳ là mùa đông phương Nam.
Muốn gửi cho em một ít nắng vàng
Thương cái rét của thợ cày, thợ cấy
Nên cứ muốn chia nắng đều cho ngoài ấy
Có tình thương tha thiết của trong này
Anh hiểu sức vươn của những cành đào
Qua giá rét vẫn đỏ hoa ngày Tết
Như cây thông vững vàng trong giá rét
Em hãy làm cây thông xanh nghe em!
Khi hai miền cùng vào một vụ chiêm
Hai vựa thóc cũng nặng tình của đất
Cùng vào mùa một ngày vui thống nhất
Hơn lúc nào anh hiểu thấu lòng em
Gửi nắng cho em, gửi nắng cho em
Gửi nắng về sưởi ấm những bàn tay
Sài Gòn, 12.1975
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Tuyên phổ nhạc thành nhạc phẩm cùng tên.
Dưới đây là phiên bản do Ngọc Tân trình bày.
Nên cứ muốn chia nắng đều cho ngoài ấy
Có tình thương tha thiết của trong này
……………………………….