Tổ quốc nhìn từ biển
Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển
Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa
Ngàn năm trước con theo cha xuống biển
Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa
Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc
Các con nằm thao thức phía Trường Sơn
Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả
Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn
Nếu Tổ quốc hôm nay nhìn từ biển
Mẹ Âu Cơ hẳn không thể yên lòng
Sóng lớp lớp đè lên thềm lục địa
Trong hồn người có ngọn sóng nào không
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao quần đảo
Lạc Long cha nay chưa thấy trở về
Lời cha dặn phải giữ từng thước đất
Máu xương này con cháu vẫn nhớ ghi
Đêm trằn trọc nỗi mưa nguồn chớp bể
Thương Lý Sơn đảo khuất giữa mây mù
Thương Cồn Cỏ gối đầu lên sóng dữ
Thương Hòn Mê bão tố phía âm u
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao thương tích
Những đau thương trận mạc đã qua rồi
Bao dáng núi còn mang hình goá phụ
Vọng phu buồn vẫn dỗ trẻ, ru nôi
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao hiểm họa
Đã mười lần giặc đến tự biển Đông
Những ngọn sóng hoá Bạch Đằng cảm tử
Lũ Thoát Hoan bạc tóc khiếp trống đồng
Thương đất nước trên ba ngàn hòn đảo
Suốt ngàn năm bóng giặc vẫn chập chờn
Máu đã đổ ở Trường Sa ngày ấy
Bạn tôi nằm dưới sóng mặn vùi thân
Nếu Tổ quốc neo mình đầu sóng cả
Những chàng trai ra đảo đã quên mình
Một sắc chỉ về Hoàng Sa thuở trước1
Còn truyền đời con cháu mãi đinh ninh
Nếu Tổ quốc nhìn từ bao mất mát
Máu xương kia dằng dặc suốt ngàn đời
Hồn dân tộc ngàn năm không chịu khuất
Dáng con tàu vẫn hướng mãi ra khơi
(Trại viết Văn nghệ Quân đội Hạ Long 4/2009)
- Mới đây người dân huyện đảo Lý Sơn đã tìm thấy một sắc chỉ của vua triều Nguyễn năm 1835 cử dân binh ra canh giữ đảo Hoàng Sa. [↩]
[…] Tổ quốc nhìn từ biển Tác giả: Nguyễn Việt Chiến […]
NON NƯỚC HỮU TÌNH I
Tình nào đâu biết
bao nhiêu
Tình chưa có tuổi đã yêu dạt dào
Yêu bầu sữa Mẹ
ngọt ngào
yêu Cha gánh củi từ non cao về
Yêu Em
Em xõa tóc thề
sang lòng đất khách, nhớ quê hương mình
Mỗi mùa sóng nhỏ
lung linh
sông Hồng – sông Hậu – sông Tình thiết tha
Lao xao
ánh nước sông Trà
tiếng chuông Thiên Ấn khi đà ngân vang
Sông Hương
thành cổ thênh thang
con đò Bến Ngự đưa Nàng như thơ
Đỉnh đầu Lũng Cú
nắng mơ
Cà Mau sóng vỗ ba bờ huyên thuyên
Phong Nha
thạch động tự thiên
khách về cứ ngỡ cung tiên cõi trần
Chùa Hương
lộng tiếng thơ ngân
Em đi lễ hội say rằm tháng giêng
Trường Sơn
lộng gió hai miền
Bắc – Nam đã thắm nên duyên Sơn Hà
Bốn ngàn năm
Nước cho Ta
cây dân tộc Việt kết hoa anh hùng
Tây Nguyên
hoa lá reo mừng
vị cà phê thấm tận cùng Á, Âu …
Thái Bình, Đồng Tháp
cho nhau
lúa xanh bát ngát, hương cau trầu nồng
Những ngày
lặng bão Biển Đông
cá đầy bến đợi … thỏa lòng Người đi …
“Cụ Đồ”
cắm bút Ba Tri
xuồng Em tải đạo nặng vì nghĩa nhân
Nghi Xuân
lồng lộng thanh vân
“Thúy Kiều” một kiếp gánh phần lao đao
Lam Sơn
lấp lánh ánh sao
“Bình Ngô Đại Cáo” kẻ nào xăm lăng
Muôn đời còn đó
Bạch Đằng
quân thù tan xác, non thăng anh tài
Hà Thành
Người đã đến đây
Hồ Gươm trao kiếm, Hồ Tây du thuyền
Sài Gòn
là ngọc thiên niên
sáng trong trời đất nối liền năm châu
Nha Trang
Phan Rí, Vũng Tàu
cho Ta ước hẹn dìu nhau bềnh bồng
Đăm chiêu
ngắm Vịnh Hạ Long
bờ mi Em uốn cong cong mơ màng
………..
Sài Gòn – 17/03/2009 – Sông Hậu.
Nguyễn Thủy xin góp một bài của Thi sĩ : Ngô Văn Tuấn : về Lời thề dân tộc:
DÂN TỘC TA CHUNG MỘT LỜI THỀ
NGÔ VĂN TUẤN
Cha Lạc Long
Đem năm mươi con lên rừng
Mẹ Âu Cơ
Mang năm mươi con xuống biển
Nước Việt này
Từ đó
Rừng biển nối liền nhau
Cái dải đất cong cong hình chữ S
Như khúc ruột mềm
Như tia chớp phía trời Đông.
Từ Trường Sơn
Đến tận Trường Sa
Đất Nước
Là máu xương
Là hồn dân Việt.
Bao đời qua đã vậy
Bao đời sau cũng vậy
Bờ cỏi này
Sông núi này
Biển đảo này
Quyết không để ngoại xâm.
Hỡi những người “anh em” tham lam, xấu bụng!
Đừng vọng tưởng
Đừng manh tâm
Chiếm rừng
Cướp biển
Hãy lập đàn
Chiêu hồn
Những Ô Mã Nhi,Thoát Hoan, Liễu Thăng, Tôn Sĩ Nghị
Mà nghe họ kể về Hưng Đạo, Lê Lợi, Quang Trung.
Dân Việt này trước sau vẫn vậy
Sống thuận hòa
Nhường nhịn
Trọng nghĩa ân.
Nhưng khuất phục
Vạn vạn lần không khuất phục.
Tống đánh Tống
Nguyên đánh Nguyên
Minh, Thanh đều chung phận
Lịch sữ mấy nghìn năm
Còn ghi lại đành rành.
Hỡi những người”anh em” tham lam,xấu bụng!
Đừng cậy đông
Hiếp yếu
Lấy thịt đè người.
Nước ta chưa giàu
Dân ta tuy ít
Nhưng ý chí thì vô cùng
Gan dạ có dư.
Xưa “ đục nước béo cò”
Bạn bè
Quay lưng , trở mặt
Bay chiếm ta Hoàng Sa
Bay chiếm ta Gạc Ma
Rồi dựng ra lưỡi bò, lưỡi chó
Cướp của, cướp tàu
Ức hiếp ngư dân.
Thế giới căm hờn
Biển Đông dậy sóng.
Sóng trong lòng dân Việt ngút hờn căm.
Hội nghị Diên Hồng
Xưa vang vọng
Cả dân tộc này
Thề quyết giữ non sông./.
Biển La Gi
30 tháng 6 năm 2011
Vô cùng xúc động trước bài thơ “Tổ quốc nhìn từ biển”
Đỗ Thị Hoa Lý xin góp vào đây tiếng nói của mình bằng bài thơ đã đăng trên báo của người Việt Nam tại Ucraina và Website họ Đỗ
Khi Tổ Quốc bão giông
Bao dòng máu sục sôi
Bao con tim nóng bỏng
Khi Tổ Quốc mình lại đứng trước nguy cơ
Sóng trào dâng từ Quần đảo Hoàng Sa
Mẹ Việt Nam lại từng đêm thao thức…
Bão giông cuốn vào thềm lục địa
Những hiểm nguy rình rập
Những khiêu khích cạnh sườn
Những kẻ ngoại xâm giả nghĩa, giả nhân.
Hơn tám chục triệu con dân
Lại trong tư thế sẵn sàng
Như ngày xưa cha ông ta đã sẵn sàng như thế
“Thao thức nỗi mưa nguồn, chớp bể”
Máu xương sẵn sàng cho Tổ Quốc trường sinh!
Biển mặn mòi yêu thương
Biển mặn mòi sức sống
Biển cồn cào khát vọng
Bát ngát những chân trời!..
Biển Quê hương tha thiết của ta ơi
Ta muốn bên người, giữa lòng biển cả
Mỗi tấc đất hay từng viên sỏi đá
Đã từng thấm máu cha ông…
Tiếng gọi muôn dân da diết tự Biển Đông
Gió thét gào, cuồng phong nổi sóng
Bạch Đằng Giang có hay chăng biển động
Như Nguyệt cuộn dòng xoáy nước sục sôi!
Mũi Cà Mau xa tắp cuối trời
Xé sóng những con tàu kiêu hãnh
Hãy hoá thân hỡi những ngọn tre ngà óng ánh
Dâng hiến mình cho tất cả – Trường Sa!..
Kiev – Ucraine, 11.06.2011 Đỗ Thị Hoa Lý