Viết cho chồng
Tác giả: Nguyễn Thị Việt Nga
Thế là em thành thiếu phụ
Nét vô tư đã vơi dần
Âu lo hằn lên khóe mắt
Tiếng cười cũng bớt trong hơn.
Búp bê ngày xưa nhí nhảnh
Bây giờ ngồi hát ru con
Lo từng đêm chồng về muộn
Lo trời bất chợt bão giông.
Viển vông gửi về mây gió
Bao nhiêu nông nổi qua rồi
Xòe tay biết mình bớt dại
Trước bao đen trắng cuộc đời
Em quên những chiều thứ bảy
Anh quên những đoá hoa hồng
Suốt ngày bên nhau sớm tối
Ta toàn nói chuyện tiền nong
Bỗng dưng em thèm được khóc
Bỗng dưng muốn được dỗi hờn
Bỗng dưng cứ thèm được hỏi
Bản nhạc này em thích không…
Cậu bé và cô bé
Môrit Carem-
Giá tớ được là con trai
Cô bé có lần đã nói
Từ lâu tớ đã bỏ đi
Sang châu Phi chơi cho khoái!
Còn nếu tớ là con gái
Cậu bé liền trả lời ngay
Thay cho chỉ màu tớ sẽ
Thêu bằng tia nắng ban mai!
Rồi hai người dần khôn lớn
Cùng nhau nên vợ nên chồng
Với nhau sớm trưa chiều tối
Họ toàn nói chuyện tiền nong.
Hồng Thanh Quang dịch qua bản tiếng Nga
Báo Văn Nghệ số 37, năm 1986.
Bài thơ hay.Tôi thích những bài thơ viết về đời thường như thế này.Ai đọc cũng thấy mình trong đó.Cảm ơn.