Đợi em trong hội
Vẫn là em đó ư em
Mà sao lạ cả người quen thế này?
Phấn hồng, đôi má hồng say
Son tô môi thắm, nét mày kẻ cong
Hội cờ đang buổi người đông
Nhìn em muốn gọi mà không tiện lời
Ngày xuân biết mấy cuộc chơi
Anh vòng quanh đám cờ người chồn chân
Giận mình không biết cầm quân
Được vào trong cuộc cho gần em hơn.
Mười năm ăn tết Trường Sơn
Có năm năm ấy mở đường cùng em
Bom vùi lại đội đất lên
Năm năm thức biết bao đêm với đường
Thương nhau chưa dịp nói thương
Gọi nhau bằng tiếng đồng hương nghĩa tình
Người xinh tên gọi cũng xinh
Tên em anh nhắc một mình ngày xa.
Bây chừ là tết quê ta
Bao nhiêu màu sắc phô ra hội cờ
Nhìn em như thể người xưa
Bay bay áo thắm, phất phơ khăn đào
Qua nhiều năm tháng gian lao
Hội xuân em trẻ giữa bao nhiêu người.
Tết này anh có về chơi
Thăm quê tìm gặp em – người đồng hương
Thương nhau đã tiện nói thương
Anh bâng khuâng suốt chặng đường ngày xuân
Nhìn em định gọi bao lần
Em hay đâu ở giữa sân hội cờ
Nôn nao từng khắc, từng giờ
Ngày vui anh đứng đợi chờ niềm vui.
1977