Chiều tháng bảy
Lặng im như tình yêu
Sóng vỗ hoài vỗ hoài
Tên anh
Bờ cỏ xanh ngàn chờ rung lên điệu nhạc
Anh hát cho mình em nghe.
Hạ trắng xóa mùa thu
Mưa rơi trên phố
Môi anh ngọt ngào xin đừng ru ai
Xô em trong gió
Đời ngơ ngẩn một vầng trăng.
Em đi lang thang lang thang
Phố đông bóng hình anh
Tương tư giọng nói
Khóe mắt nào cay giọt lệ khô
Biết anh nơi đâu cho em trao gửi?
Em đi lang thang lang thang
Mang một tình yêu tức tưởi
Lê theo phố chợ hè đường
Mưa ơi sao không mưa
Nỗi đau này ướt đẫm
Lấy gì hong khô?
Lặng im tiếng không gian ngân nga
Dưới chân thầm thì tiếng gọi
Anh ở đâu ở đâu
Môi hôn nói những gì trên tóc
Bỏng cháy lời tình
Anh đã cho ai?
Em đi lang thang lang thang
Bóng chiều đen trong mắt
Không muốn quay về
Sợ phải nhìn anh…
Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc thành nhạc phẩm Lang thang.
Dưới đây là phiên bản do Ngọc Anh trình bày.