Nhân bài viết về thơ Nguyễn Duy
Tác giả: Lam Điền
(tặng em)
Này em, báo có đăng không
Hay bài đã tỏng tòng tong mất rồi
Cái thời dốt nát lên ngôi
Anh em nhà báo vẫn ngồi lên trang
Cái đời đắng dọc cay ngang
Phóng viên thì vẫn cứ đàng hoàng vui
Nợ nhau tiếng khóc câu cười
Nợ dân một cách sống đời công dân
Nếu mà báo có lần khân
Thì bài anh sẽ cắt dần thành tin
Như con dông ở quê mình
Nằm trong hang cát trùng trình ăn đuôi
Mình ăn bớt thịt mình thôi
Để cho yên bụng những người ăn nhau
Dằn lòng những chữ cùng câu
Biết đâu móc ở trên đầu ngoặc ai
Cứ nhìn về phía tương lai
Báo công khai báo công khai rất mùi
Còn bao nhiêu chuyện lấp vùi
Bắc thang lên cậy ông trời lên trang…
(7-7-2010)