Cây dừa
Tác giả: Trần Đăng Khoa
Cây dừa xanh tỏa nhiều tàu
Dang tay đón gió gật đầu gọi trăng
Thân dừa bạc phếch tháng năm
Quả dừa – đàn lợn con nằm trên cao
Đêm hè hoa nở cùng sao
Tàu dừa – chiếc lược chải vào mây xanh
Ai mang nước ngọt nước lành
Ai đeo bao hũ rượu quanh cổ dừa
Tiếng dừa làm dịu nắng trưa
Gọi đàn gió đến cùng dừa múa reo
Trời trong đầy tiếng rì rào
Đàn cò đánh nhịp bay vào bay ra…
Đứng canh trời đất bao la
Mà dừa đủng đỉnh như là đứng chơi.
ĐỌC THƠ TRẦN ĐĂNG KHOA,
BÀI “CÂY DỪA”
Vốn nghe nức tiếng thần đồng
Hôm nay thử kiếm vài bài đọc chơi
Đọc vào một loạt lơi khơi
Cuối cùng khá nhất bài thơ Cây dừa
Trần Đăng Khoa cũng già rồi
Nay đâu còn trẻ như hồi xa xưa
Thơ đời chắc đã lua tua
Hồn thơ xưa ấy bây giờ còn đâu
Cây dừa được mấy câu đầu
Càng dài càng nhạt chẳng hầu ra chi
Quanh đi quẩn lại thường khi
Cũng hình ảnh cũ có gì mới đâu
Cũng là tưởng tượng cầu âu
Cũng hình tượng hóa đôi câu bình thường
Đọc xong thấy chẳng vấn vương
Cây dừa cong thẳng cũng chừng ấy thôi
Ngày xưa đánh Mỹ qua rồi
Hố bom đã lấp cây dừa đã lên
Những con cá cũ bông phèn
Bây giờ màu cũng đâu còn như xưa
Bầu trời hết nắng thì mưa
Hết mùa giông bão cây dừa cao lên
Cao lên cũng tự mình ên
Cũng chừng cỡ đó vang rền chi đâu
Cây dừa ai cũng biết lâu
Ở đâu cũng có cũng hầu thế thôi
Thi ca chữ nghĩa trên đời
Phải càng thực chất mới thời hay ho
NHÀ THƠ ĐẠI NGÀN
(19/01/16)
bài văn rất hay tôi cũng rat thích bài này