Đà Lạt ước
Tác giả: Nguyễn Thị Kim Liên
Em ước cho em đôi cánh
Em bay trên ngút ngàn thông xanh
Và em ước
Đà Lạt trời vừa đủ lạnh
Cho em tựa vào vai anh.
Không có anh trên bậc hồ Than Thở
Ngón tay em gỡ sợi tóc lẻ loi
Hoa tường vi đã một lần em hái
Nụ cười buồn sau tấm gương soi.
***
Em đã có một mùa thiếu nữ
Đà Lạt không em
Đà Lạt không anh
Những bước chân bao mối tình thầm gọi
Chiều nay mưa, Đà Lạt của chúng mình.
***
Và em ước
Anh như thông, như đá
Như dốc đứng, núi đồi…
Như tất cả
Em chỉ cần giọt nắng
Trong mắt nhìn
Say đắm
Của anh thôi!
Bài thơ Đà Lạt Ước này là của tác giả Nguyễn Thị Kim Liên đã được nhạc sĩ Trung Kim phổ nhạc và ca sĩ Thu Lan trình bày trên mạng lâu rồi, bài thơ được trích trong tập thơ CON SÔNG CHÚNG MÌNH-NXB Thanh Niên 2011
– Vậy đề nghị thica.net phải đề tên tác giả Nguyễn Thị Kim Liên vào bài thơ Đà Lạt Ước
Trân trọng cám ơn!
Nguyễn Thị Kim Liên
Bút danh: Sông Hương
Tốt nghiệp ĐH Khoa học Xã hội & Nhân văn
Rất xin lỗi chị, đây là do lỗi trong quá trình đăng bài. Thica.net đã sửa.
hay
Sao các bài mình gửi sau này không thấy đăng nữa ?
NGÔI NHÀ HOA CỎ
Chợt nhận ra mình đứng giữa cỏ hoa
Ngôi nhà nhỏ, bình yên lòng thị trấn
Gió và nắng! Tiếng xe trôi bất tận
Thành thân thương như máu thịt của em rồi.
Và mỗi chiều ta lại gọi: mình ơi!
Anh vẫn thế, dù tháng năm từng trải
Em đã bớt những ngây thơ, vụng dại
Con chúng mình đã biết ngắm trước gương
Hạnh phúc trong tay, dù rất đời thường
Dẫu có lúc xô nghiêng về chỗ thấp
Nhưng em biết, em dễ gì có được
Hoa mười giờ vẫn nở giấc ban trưa
Nếu đựoc trở về với kỷ niệm ngày xưa
Em lại chọn ánh mắt nhìn cháy bỏng
Vầng ngực tin yêu, đôi cánh tay dang rộng
Với ngôi nhà hoa cỏ của em thôi!
Tác giả NGUYỄN THỊ KIM LIÊN ,
bút danh SÔNG HƯƠNG