Vờ
Tác giả: Nguyễn Thị Đạo Tĩnh
Cứ vờ như vẫn có anh
để em ríu ran cười nói
bên nhau mỗi lần anh tới
đất trời chẳng có mùa đông
Nâng niu những đóa hoa hồng
em cắm trong ngày sinh nhật
hương hoa đường đang e ấp
vờ như vừa được anh trao
Mưa xuân thấm ướt cánh đào
một mình em đi chợ Tết
vờ đang bên anh rảo bước
thì thầm em hát tình ca…
Bao nhiêu năm tháng đi qua
trong lòng bấy nhiêu giá rét
em vờ như là chẳng biết
trán mình đã hằn nếp nhăn
Nửa giường nửa chiếu nửa chăn
hoang vu nửa phần trái đất
đã vờ không còn thổn thức
mà sao tim cứ nghẹn ngào
Như là một thoáng chiêm bao
như là đang còn nông nổi
tình yêu lại vờ hờn dỗi
vo nhàu vạt áo mùa xuân.